Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế

Mục lục

Đánh giá post

Chia sẻ chuyên mục Đề Tài Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế hay nhất năm 2022 cho các bạn học viên ngành đang làm khóa luận tham khảo nhé. Với những bạn chuẩn bị làm bài khóa luận tốt nghiệp thì rất khó để có thể tìm hiểu được một đề tài hay, đặc biệt là các bạn học viên đang chuẩn bị bước vào thời gian lựa chọn đề tài làm khóa luận thì với đề tài Khóa luận: Một số Giải pháp nhằm nâng cao hiệu quả khai thác nghề truyền thống ở Thừa Thiên – Huế phục vụ phát triển du lịch dưới đây chắc chắn sẽ giúp cho các bạn học viên có cái nhìn tổng quan hơn về đề tài sắp đến.

3.1. Phương hướng phát triển du lịch tại các làng nghề truyền thống ở tỉnh Thừa Thiên – Huế

3.1.1. Mục tiêu phát triển

Các làng nghề truyền thống ở tỉnh Thừa Thiên – Huế có xu hướng phát triển đến năm 2025 là gắn liền với phục vụ du lịch, hình thành nên hệ thống các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch nhằm đáp ứng các yêu cầu của quá trình hội nhập kinh tế quốc tế, đặc biệt là của ngành du lịch. Theo đó, các chủ thể sản xuất tại các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch đòi hỏi phải đáp ứng được các yêu cầu của quy luật kinh tế thị trường và của hình thức du lịch làng nghề. Tuy nhiên, dù mang lại lợi ích cho người dân, nhưng việc triển khai mô hình du lịch làng nghề hiện nay vẫn chưa mang tính hệ thống, lâu dài, bởi tư duy làm du lịch ở một số địa phương vẫn còn chậm thay đổi, chưa thích nghi với điều kiện mới.

Do đó, ngành Du lịch tỉnh cần đặt ra mục tiêu cho việc phát triển các nghề và các làng nghề trên địa bàn tỉnh Thừa Thiên – Huế trên cơ sở ứng dụng khoa học kỹ thuật vào sản xuất để đa dạng hóa sản phẩm về mẫu mã, kiểu dáng, nâng cao năng suất, chất lượng, khả năng cạnh tranh; đồng thời chọn lọc, lựa chọn phát triển các ngành nghề và làng nghề của các địa phương có hiệu quả kinh tế cao phù hợp với điều kiện của mỗi địa phương và gắn với việc bảo vệ môi trường, đồng thời quan tâm bảo tồn một số làng nghề gắn với phát triển dịch vụ du lịch.

Các mục tiêu cụ thể bao gồm: Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Phát triển nghề và làng nghề phải kết hợp hài hòa giữa phát triển kinh tế với xây dựng nông thôn mới trên cơ sở phát huy, giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc và bảo vệ môi trường sinh thái, thúc đẩy kinh tế nông thôn phát triển bền vững.

Phát triển nghề truyền thống và làng nghề phải gắn với phát triển kinh tế xã hội của địa phương, thúc đẩy chuyển dịch nhanh cơ cấu kinh tế nông thôn theo hướng dịch vụ – công nghiệp – nông nghiệp; phát huy giá trị văn hóa, nâng cao giá trị sản phẩm gắn liền với phát triển dịch vụ du lịch, gắn hoạt động sản xuất của làng nghề với các hoạt động du lịch.

Phát triển theo hướng kết hợp hợp lý giữa công nghệ sản xuất truyền thống với công nghệ sản xuất hiện đại, nhằm nâng cao chất lượng và năng suất lao động, hạ giá thành sản phẩm, bảo vệ môi trường sinh thái, vệ sinh an toàn lao động, nhưng vẫn giữ được nét độc đáo, riêng có của từng sản phẩm của làng nghề truyền thống phục vụ du lịch.

Phát triển theo hướng liên doanh, liên kết giữa các chủ thể sản xuất ở làng nghề truyền thống phục vụ du lịch với các doanh nghiệp thuộc các kênh phân phối và tiêu thụ sản phẩm ở đô thị lớn, các siêu thị, các đại lý chuyên hoạt động kinh doanh xuất nhập khẩu hàng hóa…để mở rộng thị trường tiêu thụ sản phẩm, đảm bảo nguồn nguyên liệu cho sản xuất, đa dạng hóa kiểu dáng mẫu mã sản phẩm, hàng hóa của các làng nghề. Trên cơ sở đó, tạo lập các tuyến liên kết các nhân tố cấu thành chuỗi cung ứng sản phẩm của các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch, từ khâu đặt hàng (yêu cầu mẫu mã thiết kế, kiểu dáng…) đến khâu cung cấp nguyên vật liệu với nơi phân phối và tiêu thụ sản phẩm của các làng nghề truyền thống này.

Phát triển làng nghề truyền thống phục vụ du lịch theo hướng gìn giữ và bảo tồn các giá trị truyền thống của dân tộc, gắn liền với phát triển du lịch một cách bền vững. Bảo tồn và phát triển nghề, làng nghề trên cơ sở bảo tồn và phát huy các truyền thống văn hóa, tập quán của từng địa phương cùng với sự tham gia của cộng đồng gắn với quá trình công nghiệp hóa – hiện đại hóa nông nghiệp nông thôn; đẩy mạnh đầu tư chiều sâu để tăng năng lực cạnh tranh, đa dạng hóa sản phẩm và ứng dụng các công nghệ mới; kết hợp chặt chẽ giữa công nghệ cổ truyền và công nghệ tiên tiến để tạo ra sản phẩm vừa truyền thống nhưng phải tinh xảo vừa hiện đại mang tính thương mại cao.

Song song với việc bảo tồn cần phải tập trung khôi phục, phát triển các nghề và làng nghề có nhiều tiềm năng và lợi thế so sánh về nguyên vật liệu, kỹ năng, kỹ xảo sản xuất, có khả năng cạnh tranh trên thị trường, thu hút nhiều lao động,… nhằm góp phần tích cực giải quyết việc làm để nâng cao đời sống và thu nhập cho cư dân ở các địa phương.

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM ĐẾN DỊCH VỤ

===>>> Viết Khóa Luận Tốt Nghiệp Ngành Du Lịch

3.1.2. Phương hướng phát triển du lịch tại các làng nghề truyền thống ở tỉnh Thừa Thiên – Huế Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Trong xu thế hội nhập và mở cửa, làng nghề truyền thống đang dần khẳng định vị trí quan trọng trong đời sống kinh tế, văn hóa, xã hội của Việt Nam nói chung và tỉnh Thừa Thiên – Huế nói riêng. Phát triển làng nghề truyền thống phục vụ du lịch là con đường hữu hiệu để xóa đói giảm nghèo, xây dựng nông thôn mới; đồng thời góp phần quảng bá hình ảnh, thương hiệu du lịch của tỉnh Thừa Thiên – Huế và của Việt Nam.

Tuy nhiên, thực tế cho thấy, trong quá trình phát triển các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế vẫn còn tồn tại nhiều hạn chế cần khắc phục. Bởi vậy, nhằm phát triển các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch trên địa bàn tỉnh, ngoài việc phải vận dụng linh hoạt, sáng tạo những quan điểm chung của Đảng và nhà nước về làng nghề truyền thống phục vụ du lịch, cần xác định các phương hướng cụ thể như sau:

Thứ nhất, phát triển nghề và làng nghề truyền thống phục vụ du lịch phải gắn với xu hướng phát triển du lịch hiện đại; đồng thời phải dựa trên nội lực của tỉnh Thừa Thiên – Huế. Từ đó phát triển đồng bộ hệ thống cơ sở hạ tầng, cơ sở vật chất kỹ thuật, nhằm thay đổi diện mạo của các làng nghề truyền thống trước đây; mở ra các cơ sở lưu trú, đáp ứng đầy đủ nhu cầu của khách du lịch khi tham gia các tour du lịch làng nghề, từng bước thúc đẩy phát triển du lịch; góp phần nâng tỷ trọng kinh tế nghề truyền thống và làng nghề, phấn đấu đến năm 2020 đạt 20 – 30% và đến năm 2025 đạt 30 – 35% trong cơ cấu kinh tế nông thôn. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Thứ hai, chú trọng tôn vinh các nghệ nhân giỏi cùng với đào tạo, phát triển nguồn nhân lực có khả năng kế tục phát triển các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế về ý thức, giá trị của việc bảo tồn các làng nghề truyền thống từ cấp tiểu học nhằm tạo niềm đam mê cho thế hệ trẻ về các ngành nghề truyền thống nói chung. Đến năm 2020, tạo việc làm cho trên 15.000 lao động nông thôn, tỷ lệ lao động qua đào tạo phấn đấu đạt 70%; tương ứng đến năm 2025 tạo việc làm khoảng 20.000 lao động, tỷ lệ lao động qua đào tạo đạt 80%. Ngoài ra, cần hướng dẫn cho cư dân ở các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế kỹ năng làm du lịch, đồng thời có cơ chế phân bổ lợi ích hợp lý giữa công ty kinh doanh du lịch, hướng dẫn viên du lịch, cư dân tại làng nghề truyền thống nhằm khuyến khích và tạo động lực cho mọi người dân cùng làm du lịch hiệu quả tại các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế.

Thứ ba, nâng cao đồng thời cả về số lượng và chất lượng của các sản phẩm thủ công truyền thống. đẩy mạnh đầu tư chiều sâu để tăng năng lực cạnh tranh, đa dạng hóa sản phẩm và ứng dụng các công nghệ mới; kết hợp chặt chẽ giữa công nghệ sản xuất truyền thống và công nghệ sản xuất hiện đại để tạo ra sản phẩm mang tính thương mại cao. Trong đó, đẩy mạnh sử dụng máy móc, ứng dụng công nghệ vào sản xuất, ưu tiên sử dụng máy móc thiết bị tiên tiến, hiện đại; phấn đấu đến năm 2020 tỷ lệ cơ giới hóa đạt 30 – 40% và năm 2025 đạt 50%. Gắn kết các hoạt động sản xuất của làng nghề với các hoạt động du lịch làng nghề, du lịch sinh thái và du lịch cộng đồng. Tạo sự liên kết giữa ngành du lịch tỉnh Thừa Thiên – Huế với các nhà triển lãm sản phẩm thủ công mỹ nghệ cấp quốc gia và địa phương nhằm khai thác hiệu quả chương trình “Kết nối địa phương với toàn cầu”, tạo điều kiện phát triển hệ thống các kênh phân phối và tiêu thụ sản phẩm thủ công của các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch.

Thứ tư, tỉnh Thừa Thiên – Huế cần thiết phải có các chính sách cụ thể, thiết thực để hỗ trợ hiệu quả cho làng nghề truyền thống phục vụ du lịch phát triển trong bối cảnh mới. Làng nghề cũng cần tranh thủ các nguồn vốn của Nhà nước, của các tổ chức phi chính phủ, các nhà đầu tư và các doanh nghiệp lữ hành để hỗ trợ, đầu tư. Từ đó, đẩy mạnh xây dựng, phát triển và hoàn thiện cơ sở hạ tầng, xây dựng cơ sở vật chất kĩ thuật cho các làng nghề để kết hợp phát triển du lịch. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Thứ năm, thực hiện xúc tiến quảng bá, đưa hình ảnh của nghề và làng nghề truyền thống ra rộng khắp; từng bước xây dựng thương hiệu sản phẩm du lịch cho từng làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế theo phương châm “Mỗi làng nghề một sản phẩm”. Đẩy mạnh thông tin, tuyên truyền về vai trò, ý nghĩa của việc phát triển làng nghề gắn với phát triển du lịch; đồng thời kết hợp nâng cấp cải tạo hạ tầng kỹ thuật, quy hoạch hợp lý mặt bằng khuôn viên của cơ sở sản xuất trong làng nghề vừa phục vụ phát triển sản xuất, đảm bảo mỹ quan và thuận lợi cho khách du lịch khi đến tham quan và mua sắm tại làng nghề. Bên cạnh đó, cần đẩy mạnh xúc tiến thương mại, xây dựng thương hiệu cho các sản phẩm làng nghề.

Thứ sáu, phải coi trọng việc bảo vệ môi trường sinh thái; bảo tồn và phát huy các truyền thống văn hóa, tập quán của từng địa phương trong khôi phục, phát triển làng nghề truyền thống. Xử lý cơ bản ô nhiễm môi trường ở các làng nghề, cơ sở sản xuất: 100% các cơ sở, cụm – điểm công nghiệp làng nghề có hệ thống xử lý chất thải tập trung đạt chuẩn (đặc biệt là các ngành nghề chế biến nông lâm thủy sản và thực phẩm).

Và quan trọng hơn hết, lấy việc phát triển làng nghề truyền thống phục vụ du lịch làm động lực tạo bước đột phá để kích thích địa phương phát triển các ngành nghề truyền thống và du nhập thêm nghề mới. Cần phát triển làng nghề truyền thống phục vụ du lịch theo hướng gắn với các tuyến du lịch, gắn với các điểm du lịch trên địa bàn tỉnh Thừa Thiên – Huế cũng như của cả nước; gắn kết chương trình phát triển làng nghề với chương trình phát triển du lịch, tăng các tour du lịch làng quê, làng nghề, phố nghề vừa phục vụ du lịch, vừa trình diễn nghề và bán sản phẩm làng nghề.

Các làng nghề truyền thống có điều kiện thuận lợi trong việc phát triển các hình thức du lịch cần nghiên cứu, thành lập Ban xúc tiến thương mại và Du lịch của làng nghề để nghiên cứu cơ chế, chính sách làm việc với các tổ chức, cơ quan du lịch nhằm sớm đưa được các tour du lịch đến làng nghề truyền thống.

Xây dựng địa điểm trình diễn sản phẩm, giới thiệu và bán hàng lưu niệm cho du khách, đồng thời nghiên cứu bảo tồn các di tích lịch sử của làng nghề như: Đền thờ Tổ nghề, các lễ hội văn hóa truyền thống của làng; xây dựng các điểm sản xuất thử nghiệm cho du khách tham gia trực tiếp vào quá trình chế tác, sản xuất ra các sản phẩm truyền thống độc đáo.

Trên đây là phương hướng nhằm phát triển du lịch ở các làng nghề truyền thống tỉnh Thừa Thiên – Huế. Tuy nhiên, dựa trên các phương hướng phát triển chung, các làng nghề truyền thống cần xây dựng cho mình những hướng đi riêng và đúng đắn để tiếp tục phát triển, xây dựng thương hiệu riêng, tạo nên sức hút lớn đối với khách du lịch.

3.2. Một số giải pháp nhằm nâng cao hiệu quả khai thác làng nghề truyền thống ở Thừa Thiên – Huế phục vụ phát triển du lịch Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

3.2.1. Hoàn thiện các cơ sở hạ tầng, xây dựng cơ sở vật chất, kỹ thuật phục vụ du lịch ở địa phương nơi có làng nghề

3.2.1.1. Hoàn thiện cơ sở hạ tầng

Cơ sở hạ tầng, cơ sở vật chất kỹ thuật được xác định là nguồn động lực để thúc đẩy phát triển kinh tế – xã hội, là yếu tố quan trọng đẩy mạnh hoạt động thu hút du lịch. Vì vậy, tỉnh Thừa Thiên – Huế nói chung và chính quyền địa phương nói riêng cần chú trọng đầu tư, hỗ trợ để xây dựng và phát triển cơ sở hạ tầng, cơ sở vật chất kỹ thuật ở làng nghề truyền thống. Trong đó, xác định cụ thể các chính sách về phát triển hệ thống giao thông nông thôn; hoàn thiện hệ thống cung cấp điện phục vụ sản xuất và sinh hoạt; phát triển hệ thống cấp thoát nước và giữ gìn vệ sinh môi trường tại làng nghề; tăng cường nâng cấp đầu tư hệ thống thông tin liên lạc, hệ thống Internet… Chính sách về phát triển, đầu tư hạ tầng cho các cụm công nghiệp – tiểu thủ công nghiệp, cụm làng nghề cần tập trung tạo điều kiện về mặt bằng sản xuất, mặt bằng phục vụ hoạt động du lịch cho các làng nghề để phát triển ổn định và bền vững.

Về phát triển hệ thống cơ sở hạ tầng đường xá, cần đầu tư nâng cấp hệ thống cơ sở hạ tầng tại các khu vực phát triển du lịch trọng điểm đảm bảo đáp ứng nhu cầu đi lại của khách du lịch, đặc biệt ưu tiên đầu tư xây dựng cơ sở hạ tầng cho các điểm du lịch, các tuyến du lịch đến làng nghề truyền thống phục vụ du lịch. Mở rộng, nâng cấp, hiện đại hóa các tuyến đường từ sân bay tới khu vực thành phố Huế, các huyện và các làng nghề truyền thống cũng là vấn đề cần được ưu tiên. Đầu tư xây dựng mạng lưới đường bộ thuận tiện và có chất lượng phù hợp, xây dựng đồng bộ và hiện đại hóa hệ thống biển báo, chỉ dẫn giao thông và du lịch. Nâng cấp, mở rộng các tuyến đường huyết mạch như quốc lộ 1A, đường Hồ Chí Minh và nâng cấp, xây dựng mới các tuyến đường tới các trung tâm du lịch lớn. Điều chỉnh về hệ thống đèn giao thông trên địa bàn tỉnh, tránh gây lo lắng hoang mang cho khách du lịch khi băng ngang qua các trục giao thông vào giờ cao điểm. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Đặc biệt, cần đầu tư xây dựng khu vực đường xá, cảnh quan tại các làng nghề, bởi các tour du lịch không chỉ khai thác sản sản phẩm của làng nghề, mà còn khai thác không gian làng nghề truyền thống. Đường giao thống trong làng nghề phải từng bước được kiên cố hóa, làm đẹp dần, cần sửa chữa những đoạn đường xấu, mở rộng một số đoạn đường cần thiết để xe cộ lưu thông dễ dàng. Hiện nay, ngoài làng nghề đúc đồng ở Phường Đúc nằm trong khu vực thành phố Huế, thì các làng nghề còn lại đều nằm ở khu vực ngoại thành nên chưa được đầu tư đúng mực về vấn đề đường xá, cảnh quan này. Tại các làng nghề như làng Sình, làng gốm Phước Tích nên nhanh chóng triển khai trải thảm nhựa và đổ bê tông tại các tuyến đường trên địa bàn, đặc biệt là tại các tuyến đường liên thôn trọng điểm; khắc phục tình trạng giao thông gây cản trở, khó khăn trong công tác vận chuyển hàng hóa cũng như tham gia hoạt động du lịch; phấn đấu đạt mục tiêu hoàn thành 100% các trục đường chính, rồi tới 90% trục đường nội xóm.

Ngoài ra, cần quy hoạch mặt bằng khuôn viên các cơ sở sản xuất trong làng nghề để phục vụ du lịch. Các cơ sở sản xuất và từng hộ làm nghề phải được quy hoạch lại hợp lý, thuận tiện sao cho vừa có không gian dành cho khách du lịch tham quan mua sắm, quan sát tài năng của những người nghệ nhân, vừa có không gian dành cho phát triển sản xuất. Khách du lịch khi lựa chọn tour tham quan làng nghề đều mong muốn được gắn kết được với những tài nguyên khác như: văn hóa, lịch sử, cũng như cảnh quan, thậm chí là phong tục, tập quán, ẩm thực của những người dân làng nghề đó. Như vậy, mới đúng nghĩa là thưởng thức không gian làng nghề truyền thống.

Tiếp theo, cũng cần đẩy mạnh xây dựng, phát triển và hoàn thiện hệ thống cơ sở hạ tầng thông tin tại các làng nghề truyền thống. Trước thực trạng, người dân tại các làng nghề còn khá hạn chế trong việc được tiếp cận với mạng Internet, truyền thông từ đó gây bất lợi trong việc tham gia hoạt động du lịch. Vì vậy, nên xây dựng, mở rộng chức năng của Nhà văn hóa xã; mở các khóa đào tạo kiến thức cơ bản về công nghệ thông tin, về kỹ năng sử dụng máy vi tính cho các chủ cơ sở làng nghề, những nghệ nhân, người dân đang tham gia hoạt động du lịch, đặc biệt là tầng lớp thanh thiếu niên ở làng nghề để họ sớm có cơ hội được tiếp cận với môi trường thông tin rộng mở và đa dạng như hiện nay.

3.2.1.2. Xây dựng hệ thống cơ sở vật chất kỹ thuật Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Về vấn đề phát triển hệ thống cơ sở vật chất kỹ thuật du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế, phải tập trung vào các nội dung cơ bản đó là: phát triển hệ thống cơ sở lưu trú đảm bảo đáp ứng nhu cầu theo các mục tiêu định hướng phát triển du lịch của quy hoạch; cùng với việc phát triển hệ thống cơ sở lưu trú cần phát triển hệ thống các cơ sở vui chơi giải trí, hệ thống nhà hàng và các dịch vụ bổ trợ khác như hệ thống cơ sở văn hóa, ngân hàng… đáp ứng các nhu cầu của du khách.

Xây dựng danh mục các dự án cơ sở vật chất kỹ thuật, ưu tiên đầu tư phục dựng, tu bổ, tôn tạo các công trình văn hóa, các di tích lịch sử, các điểm tham quan nổi tiếng tại làng nghề. Ví dụ, tại làng gốm Phước Tích việc cấp thiết lúc này là cần tu bổ, phục hồi lại hệ thống các nhà rường cổ. Trong đó, phải phục hồi lại tường bao, xây bằng gạch đặc; gia công phục hồi cột gỗ, kèo, trến, xuyên xà, đòn tay, rui, lách, ván mái, diềm; phục hồi hệ thống cửa đi, cửa sổ bị hư hỏng; tu bổ phục hồi hoa văn các kết cấu gỗ như kèo, đòn tay; lợp lại mái nhà bằng ngói liệt; lát mới gạch nền, lắp đặt hệ thống điện chiếu sáng; phục hồi màu sắc cho công trình; xử lý chống mối, mọt cho toàn bộ cấu kiện gỗ. Việc trùng tu các nhà rường cổ không chỉ là bảo tồn các giá trị văn hóa, lối kiến trúc đặc trưng mà còn là điểm nhấn quan trọng trong việc phát triển du lịch làng nghề tại làng gốm Phước Tích. Bởi hệ thống nhà rường cổ có thể đưa vào khai thác, nhân rộng mô hình homestay, trở thành điểm lưu trú, nghỉ chân lý tưởng của du khách.

Còn tại làng nón lá Thủy Thanh, hình ảnh biểu trưng của làng- cầu Ngói Thanh Toàn cũng cần được đầu tư tu bổ, nâng cấp hoàn chỉnh. Với các lần tu sửa trước đây cầu ngói Thanh Toàn cơ bản giữ được tổng thể hình thái kiến trúc nguyên vẹn (thượng gia hạ kiều). Tuy nhiên, trong điều kiện thiên tai, khí hậu khắc nghiệt, sự xâm hại của các yếu tố ngoại lai, theo thời gian cầu đã xuống cấp, hư hỏng các cấu kiện gỗ, phần mái, tường đầu hồi, các họa tiết, con giống trang trí. Vậy nên việc cần làm lúc này là hạ giải công trình cầu để đánh giá cụ thể các cấu kiện; đảm bảo đúng quy chuẩn, quy định và nguyên tắc bảo tồn; gia cố nền móng; phục hồi hạng mục với yêu cầu tận dụng tối đa nguyên bản, vật liệu gốc; phương án thiết kế phải nghiên cứu, xem xét kỹ lưỡng và so sánh, đối chứng, đánh giá với hồ sơ khoa học, bản vẽ kỹ thuật của di tích; xác nhận nhằm bảo tồn các yếu tố gốc gắn liền với công trình, gồm kết cấu hệ khung gỗ, ván lót sàn, mái lợp ngói âm ống men Thanh Lưu Ly, hệ trang trí bờ mái, bờ nóc, bờ quyết, ô hộc, màu sắc tổng thể công trình, câu đối khảm sành sứ ở đầu cầu…

Tập trung xây dựng, mở rộng thêm không gian tổ chức Festival nghề truyền thống Huế. Tại những kỳ Festival làng nghề trước, chỉ được khai thác ở khu vực bờ nam sông Hương thì đến kỳ Festival lần thứ 8 vào năm 2019 và những năm về sau nên tập trung khai thác tối đa không gian ở cả hai bờ sông Hương. Trong đó, cầu Trường Tiền nên được sử dụng cho du khách đi bộ để phát huy và khai thác cả công viên bờ bắc sông Hương. Các công viên cũng cần phải cải tạo, đầu tư, chỉnh trang lại không gian, tạo them nhiều khuôn viên cây cảnh, để không gian Festival nghề truyền thống Huế 2019 và những về năm sau tạo được nhiều điểm nhấn và là không gian rộng rãi cho du khách dễ dàng tham quan, mua sắm và tham gia các trải nghiệm lý thú. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Ngoài ra, đầu tư phát triển hệ thống cơ sở vật chất kỹ thuật nhằm xây dựng các địa điểm mua sắm, hàng lưu niệm, vui chơi giải trí. Có thể xây dựng thêm những khu vui chơi giải trí về đêm hay mở các phiên chợ đêm tại các làng nghề truyền thống để du khách có động lực kéo dài ngày lưu trú của mình. Đối với chợ đêm, các làng nghề có vị trí gần nhau có thể cùng liên kết thành lập phiên chợ. Tại đó, ngoài các gian hàng bày bàn những sản phẩm thủ công của làng nghề, nên mở thêm các gian hàng bán những món ăn là đặc trưng ẩm thực của Huế, những món ăn Tập trung cải tạo, nâng cấp các cơ sở lưu trú hiện có và xây dựng mới các cơ sở lưu trú đạt tiêu chuẩn quốc tế, nâng cao chất lượng phương tiện phục vụ và thực hiện việc tiếp đón đoàn khách tại sân bay đến làng nghề. Trong mua sắm, cần rà soát, xem xét hoạt động tại các trung tâm trưng bày sản phẩm hàng thủ công mỹ nghệ Huế, trung tâm trưng bày làng nghề đúc đồng ở Phường Đúc, khảo sát các điểm kinh doanh hàng lưu niệm ở các điểm di tích, điểm tham quan, như tại cầu Ngói Thanh Toàn (làng nghề nón lá Thủy Thanh), … để có cái nhìn toàn cục hơn về sản xuất, mức độ tiêu thụ của các sản phẩm và tính hiệu quả khi đưa vào hoạt động của các điểm mua sắm. Từ đó, có thể định hướng được mức đầu tư và xây dựng thêm các địa điểm mua sắm, bán hàng lưu niệm phục vụ cho nhu cầu của du khách.

3.2.2. Đào tạo lao động và nhân lực du lịch cho làng nghề truyền thống

3.2.2.1. Đào tạo và nâng cao tay nghề cho lực lượng lao động tại làng nghề truyền thống

Đầu tư phát triển kỹ năng nghề, tăng cường kiến thức và đào tạo nghề là vấn đề quan trọng với sự tồn vong và thương hiệu của các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế. Đồng thời, chất lượng nguồn lao động của làng nghề truyền thống phục vụ du lịch quyết định hiệu quả kinh tế – xã hội, là động cơ cho tăng trưởng kinh tế và phát triển xã hội, góp phần tạo ra cơ hội bình đẳng giữa phụ nữ và nam giới trong việc tiếp cận việc làm bền vững và có năng suất ở khu vực nông thôn. Vì vậy, cần có một số giải pháp trực tiếp đào tạo, bồi dưỡng nguồn lao động cho các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch, cụ thể:

Việc cần làm hiện nay là gắn kết giữa dạy nghề với thị trường lao động và sự tham gia của doanh nghiệp, bởi sự gắn kết giữa dạy nghề với giải quyết việc làm, thị trường lao động vẫn còn nhiều hạn chế, yếu kém, bất cập và cần tiếp tục được đẩy mạnh với những giải pháp quyết liệt, hiệu quả hơn, đảm bảo “đầu ra” của đối tượng được đào tạo nghề tại các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Tỉnh hoặc địa phương có thể đứng ra tổ chức các hội thảo liên quan đến nhiều vấn đề của làng nghề truyền thống phục vụ du lịch cho các nghệ nhân, thợ giỏi như tính thẩm mỹ, thiết kế mẫu mã, tạo dáng sản phẩm, sử dụng công nghệ, kỹ thuật mới,… để hình thành đội ngũ giảng viên đào tạo, truyền nghề và phát triển nghề. Có thể phối hợp với các trường đại học, cao đẳng đào tạo nghề chuyên ngành trên địa bàn theo định kỳ, để mở các lớp đào tạo nâng cao trình độ quản lý kinh tế, quản lý sản xuất kinh doanh, thiết kế sản phẩm mới,… cho các chủ cơ sở, các nghệ nhân, thợ giỏi tại các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch; đồng thời, khuyến khích sự hợp tác giữa các nghệ nhân với các trường dạy nghề, công ty hợp tác để dạy nghề cho lớp trẻ, khôi phục kỹ thuật sản xuất truyền thống, giữ gìn bản sắc của làng nghề. Hiện nay, dòng tranh dân gian làng Sình chỉ có nghệ nhân Kỳ Hữu Phước là người nắm rõ nhất, vì vậy có thể mời nghệ nhân về giảng dạy tại các khoa Mỹ thuật của trường đại học, trường cao đẳng nghề để đưa nghề làm tranh đến gần hơn với thế hệ trẻ và hun đúc niềm đam mê của người trẻ với dòng tranh dân gian truyền thống của làng nghề.

Huy động kinh phí hỗ trợ từ các doanh nghiệp, tổ chức trong và ngoài nước để xây dựng mô hình dạy nghề theo lối truyền nghề, đây là một trong những phương pháp đào tạo tại chỗ bằng cách tự tổ chức lớp và mời các nghệ nhân hoặc thợ giỏi đến dạy nghề. Hình thức truyền nghề truyền thống này vẫn mang lại những hiệu quả cao và hàm chứa yếu tố văn hóa của làng nghề, trong đó các nghệ nhân truyền nghề cho các học viên chủ yếu dựa vào kinh nghiệm và vốn sống nghề của mình. Đồng thời, tạo điều kiện thuận lợi cho người lao động có cơ hội tham gia học nghề và có cơ hội được học nghề để nâng cao trình độ tay nghề, từ đó họ mới có thể sống được dựa vào thu nhập từ làng nghề và công việc của họ, việc này cũng góp phần giảm đáng kể chi phí đào tạo của cả cá nhân và xã hội. Với hình thức dạy nghề này, các nghệ nhân không chỉ truyền đạt lại kinh nghiệm, cách thức sản xuất ra các sản phẩm mà còn phải truyền lại ngọn lửa đam mê, nhiệt huyết với nghề truyền thống của quê hương. Để người học thấy được giá trị của nghề truyền thống mà ông cha đã truyền lại, từ đó thúc đẩy họ giữ gìn và phát huy nghề truyền thống ấy đến cả thế hệ mai sau. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Song song với việc tổ chức các khóa đào tạo dài hạn (1 – 3 năm), chính quyền địa phương nơi có làng nghề nên tổ chức các khóa đào tạo nghề ngắn hạn tại chỗ nhằm trang bị cho người học các kiến thức, kỹ năng sản xuất và thái độ nghề nghiệp đủ để thực hiện một số nhiệm vụ hay sản xuất được các mẫu sản phẩm nhất định theo thời hạn và theo nhu cầu của thị trường. Giải pháp này có thể áp dụng ngay với làng gốm Phước Tích, bởi với tình hình hiện nay tại làng gốm thì việc đào tạo nhân lực ngắn hạn là rất cần thiết cho quá trình gia tăng năng suất lao động, đáp ứng nguồn cung cho thị trường hiện nay. Ngoài ra, cần phát triển mô hình dạy nghề, nâng cao tay nghề tại chỗ này, góp phần giảm đáng kể chi phí đào tạo của cả cá nhân và xã hội đồng thời người học biết được nhu cầu việc làm ở địa phương; biết được chính sách và nhiệm vụ của người đi học; biết được khi học xong thì cơ hội việc làm ở địa phương mình như thế nào đồng thời với các lớp học này sẽ giúp các cơ sở sản xuất kinh doanh nâng cao chất lượng, cải tiến mẫu mã nhằm tăng khả năng cạnh tranh của sản phẩm, tiếp cận các kỹ thuật mới, công nghệ mới.

Quy hoạch phát triển mạng lưới cơ sở dạy nghề theo hướng hiện đại, hợp lý cũng là một giải pháp quan trọng. Vì hiện nay, cơ cấu trình độ, cơ cấu nghề, đào tạo nghề cho lao động nông thôn chưa phù hợp, chưa bổ sung kịp thời các nghề mới theo yêu cầu của thị trường lao động, thậm chí có chương trình, giáo trình dạy nghề đã lạc hậu, trong khi đó, mạng lưới cơ sở dạy nghề nói chung tuy đã phát triển nhưng chủ yếu tập trung ở đô thị. Khu vực nông thôn, miền núi, vùng sâu số lượng cơ sở dạy nghề rất ít, quy mô dạy nghề nhỏ, hoặc có thì diện tích ít, thiếu xưởng thực tập thực hành… Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Do đó, song song với việc mở các cơ sở dạy nghề gắn với địa phương nơi có làng nghề truyền thống, cũng cần hoàn thiện hệ thống dạy nghề theo hướng thực hành và tăng cường phân luồng học sinh trung học cơ sở, trung học phổ thông vào học nghề, đa dạng hóa hình thức đào tạo và thực hiện xã hội hóa dạy nghề; xây dựng hệ thống dạy nghề theo hướng hiện đại, phù hợp, linh hoạt, có đột phá về cơ cấu và chất lượng đào tạo. Bên cạnh đó, cần nâng cao trình độ văn hóa giáo dục cho lao động tại các làng nghề truyền thống bởi đa số lao động ở đây được truyền nghề từ nhỏ nên bỏ học rất sớm, dẫn đến hạn chế việc tiếp thu những kiến thức mới. Đây là một trong những yếu tố cơ bản có tính chất quyết định đến chất lượng lao động tại các làng nghề truyền thống này. Ví dụ, có thể đưa các hoạt động làm gốm, làm tranh vào các tiết học ngoại khóa cho các em học sinh. Điều này không chỉ tạo ra sự mới mẻ, lý thú cho buổi học mà còn khơi dậy sức sáng tạo của học sinh; giúp các em có cơ hội bộc lộ năng khiếu; góp phần định hướng nghề nghiệp từ sớm với những em thật sự có tài năng và đam mê với nghề.

Để khuyến khích sức sống của làng nghề cũng như kịp thời ghi nhận lại những đóng góp, cần tiêu chuẩn hóa và định kỳ xét tổ chức công nhận và trao tặng các danh hiệu cao quý như nghệ nhân cấp tỉnh, nghệ nhân ưu tú, nghệ nhân nhân dân,…; cũng như có khen thưởng thích đáng cho những người thợ giỏi và phong tặng thợ bàn tay vàng, thợ cả và một số danh hiệu khác; đặc biệt là cần tổ chức tuyên dương định kỳ cho những doanh nhân, chủ cơ sở trong làng nghề có tài làm ra những sản phẩm chất lượng cao, những người có phát minh sáng chế, cải tiến máy móc thiết bị sản xuất phục vụ cho sự phát triển của làng nghề.

Để nghề truyền thống của địa phương không bị mai một, cũng như kịp thời học hỏi, thì trong bối cảnh toàn cầu hóa hiện nay chính quyền địa phương các làng nghề cần tăng cường khả năng hợp tác dạy nghề trong nước và trong khu vực các nước ASEAN, đặc biệt chú trọng hợp tác với những địa phương có kinh nghiệm trong lĩnh vực đào tạo nghề cho các làng nghề nói chung và cho làng nghề truyền thống phục vụ du lịch nói riêng như Hà Nội, Quảng Nam, hay các nước bạn Thái Lan, Nhật Bản,…

3.2.2.2. Đào tạo và nâng cao kỹ năng làm du lịch cho lực lượng lao động tại làng nghề truyền thống Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Trong xu thế hội nhập quốc tế, tỉnh Thừa Thiên – Huế là địa phương có một hệ thống các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch phong phú và đa dạng, đây là lợi thế để tỉnh có thể thực hiện mục tiêu đưa ngành kinh tế du lịch trở thành ngành kinh tế mũi nhọn. Vì vậy, bên cạnh đào tạo tay nghề cho nguồn lao động ở các làng nghề truyền thống, thì nhu cầu cần thiết là phải đào tạo kỹ năng làm du lịch cho nguồn lao động tại làng nghề truyền thống phục vụ du lịch trên địa bàn tỉnh.

Trong những năm gần đây, doanh thu từ hoạt động du lịch tại các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch đã và đang mang lại hiệu quả rất lớn cho ngành du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế. Tuy nhiên, hiện nay mô hình phát triển các làng nghề truyền thống này chủ yếu dựa vào các chương trình dự án được tài trợ cho tỉnh. Trên cơ sở đó, nhiều hộ gia đình ở các làng nghề truyền thống này chưa mặn mà và tin tưởng vào tính bền vững của mô hình này nên không đầu tư nâng cấp nhà cửa, ruộng vườn, làng nghề, mặc dù có rất nhiều sản vật phong phú và nhiều nghề truyền thống độc đáo. Đó cũng bởi vì họ chưa có kỹ năng làm du lịch, không phát huy được thế mạnh của địa phương, nên nông dân khó có thể tạo được nguồn thu nhập tối ưu từ hoạt động du lịch.

Phải quy hoạch lại các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch trở thành điểm tham quan du lịch, sau đó định hướng cho người dân cách thức, phương pháp làm du lịch chuyên nghiệp, cũng như trang bị cho họ kỹ năng làm du lịch, doanh nghiệp lữ hành và các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch cần hợp tác chặt chẽ để thiết lập nên các tour tham quan làng nghề. Từ đó, để phát triển hiệu quả làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế, cần phải chủ động tạo điều kiện cho nông dân có kỹ năng làm du lịch, cụ thể: Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Tổ chức lớp học tiếng Anh giao tiếp cho số người trong độ tuổi lao động, còn trẻ, có khả năng tiếp thu. Đây là một trong những ưu tiên hàng đầu, là yếu tố quan trọng trong việc thu hút lượng du khách nước ngoài đến với làng nghề truyền thống. Bởi rào cản ngôn ngữ đôi khi khiến du khách nước ngoài không thể cảm nhận được hết giá trị của các sản phẩm truyền thống và đôi khi cũng gây khó khăn trong việc tìm hiểu các thông tin về làng nghề truyền thống.

Tổ chức triển khai đào tạo tại địa phương cho những người dân đang trực tiếp tham gia hoạt động du lịch với hai nội dung chính được đào tạo là kỹ năng tổ chức quản lý và nghiệp vụ du lịch. Mỗi khóa học nông dân làm du lịch, cần trang bị những kiến thức cơ bản như: nghệ thuật mời khách, phương pháp bảo quản các sản phẩm nghề truyền thống, cách làm tăng giá trị đặc sản quê nhà. Do học viên là người dân làng nghề nên có những bài học được trình giảng phải rất cụ thể, dễ hiểu. Người hướng dẫn dùng nhiều động tác thị phạm để cho học viên hiểu những chi tiết quan trọng từ khi chào khách mới bước chân vào quán, đặt bàn mời khách ngồi đúng vị trí, chuyện trò để giữ chân khách ở lại thời gian dài hơn, cách trả lại tiền thừa cho du khách… Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Trên cơ sở đó, nhiều người dân ở làng nghề có thể sẽ trở thành những người làm du lịch khá chuyên nghiệp. Họ sẽ tự thiết kế những tour riêng, có những ý tưởng du lịch độc đáo mới mẻ trên chính quê hương mình; đồng thời họ sẽ không chỉ biết làm hài lòng du khách bằng nụ cười thân thiện, bằng sự ân cần, cởi mở mà còn bằng cả những món ăn, những món quà lưu niệm. Ngoài ra, cần nâng cao kỹ năng làm du lịch cho đội ngũ lao động thuộc doanh nghiệp kinh doanh du lịch trên địa bàn tỉnh, cụ thể:

Về phía chính quyền địa phương nơi có làng nghề truyền thống có tiềm năng phát triển du lịch cần rà soát, đánh giá lại số lượng, chất lượng, xây dựng kế hoạch và tổ chức đào tạo bồi dưỡng nâng cao trình độ quản lý, trình độ chuyên môn và ngoại ngữ cho đội ngũ cán bộ, lao động hiện có. Thường xuyên tổ chức tập huấn nội dung quản lý Nhà nước về du lịch, về văn hóa du lịch cho

đội ngũ cán bộ và nhân dân ở các huyện, thị xã và các xã trọng điểm về du lịch. Đồng thời, tăng cường mở các lớp đào tạo về nghiệp vụ lễ tân, buồng, bàn, bar, bếp, ngoại ngữ cho đội ngũ cán bộ, lao động ở doanh nghiệp theo hình thức tại chỗ, đồng thời hướng dẫn cho cư dân ở làng nghề truyền thống phục vụ du lịch cách làm du lịch.

Việc quan tâm xây dựng đội ngũ hướng dẫn viên, thuyết minh viên du lịch ở các điểm du lịch tại các làng nghề truyền thống cũng là một việc làm cần thiết. Trước mắt, tập trung xây dựng, củng cố đội ngũ thuyết minh viên ở một số khu, điểm du lịch. Từ đó chỉ đạo, hướng dẫn các nhà đầu tư có kế hoạch tuyển chọn, đào tạo đội ngũ lao động là người địa phương ngay từ khi bắt đầu triển khai đầu tư dự án để bố trí sử dụng khi dự án hoàn thành. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

3.2.3. Phát triển thị trường cho sản phẩm của làng nghề truyền thống đồng thời tăng cường vốn đầu tư cho phát triển làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế

3.2.3.1. Phát triển thị trường cho sản phẩm của làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế

Thị trường là nhân tố quyết định sự tồn vong của các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch, vì vậy cần có các biện pháp tổng thể hỗ trợ cho các cơ sở sản xuất ở các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch.

Trong xu thế hội nhập kinh tế quốc tế và toàn cầu hóa hiện nay, các sản phẩm của làng nghề truyền thống phục vụ du lịch muốn chiếm lĩnh được thị trường trong và ngoài nước thì sản phẩm phải tạo được nét độc đáo, riêng có, không giống với sản phẩm của các nước kề cận như Trung Quốc, Thái Lan,… hoặc các tỉnh trong nước. Do vậy, trong quá trình sản xuất các cơ sở phải không ngừng phát triển các sản phẩm theo hướng kết hợp công nghệ sản xuất truyền thống với công nghệ sản xuất hiện đại nhằm tăng độ tinh xảo và tính hiện đại của sản phẩm; có chính sách khuyến khích thành lập các đơn vị tư vấn, môi giới, dịch vụ khoa học và công nghệ; khuyến khích các đơn vị tư vấn trên địa bàn tích cực nghiên cứu ứng dụng công nghệ sản xuất hiện đại một cách hợp lý vào quá trình sản xuất tại làng nghề truyền thống phục vụ du lịch.

Ví dụ, đối với sản phẩm nón lá Huế của làng nón lá Thủy Thanh, bên cạnh việc chằm nón được làm thủ công có thể kết hợp đầu tư máy móc thiết bị sơ chế nguyên liệu để tạo độ đồng đều, tinh xảo, đồng thời sử dụng các phương pháp hiện đại trong xử lí ngâm tẩm, chống mối mọt, tạo màu, tạo độ bền và tăng tính thẩm mỹ cao trong từng sản phẩm nón. Ngoài ra, đối với các sản phẩm đúc đồng của Phường Đúc cũng cần đẩy mạnh đầu tư trang thiết bị, máy móc hiện đại trong các công đoạn nung khuôn và nấu chảy nguyên liệu. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Bởi các công đoạn này người thợ vốn dĩ phải tiếp xúc trực tiếp với lò nung thủ công có nhiệt độ rất cao, có thể ảnh hưởng đến sức khỏe của chính người thợ. Vì vậy các loại máy móc thay thê không chỉ làm tăng năng suất cho các sản phẩm của làng nghề, mà còn giảm giảm bớt nặng nhọc, độc hại cho người lao động tại các cơ sở sản xuất.

Các chủ thể sản xuất và kinh doanh tại làng nghề truyền thống phục vụ du lịch cũng cần nghiên cứu nghiêm túc và nắm bắt thị hiếu thẩm mỹ của từng đối tượng khách hàng, tạo ra những gian hàng giới thiệu các sản phẩm của làng nghề truyền thống phục vụ du lịch cho khách du lịch tham quan và trải nghiệm. Đây cũng là dịp để tổ chức các cuộc thi thiết kế mẫu mã sản phẩm thủ công mỹ nghệ. Các cuộc thi này được tổ chức công khai cho cả các sản phẩm thủ công truyền thống đã được xác nhận và chưa được xác nhận về chất lượng, mẫu mã, công nghệ sản xuất… Tại làng gốm Phước Tích có thể phát động các cuộc thi tay nghề dành cho những thợ làm gốm có tay nghề cao hay các nghệ nhân gốm, để họ có cơ hội thể hiện năng lực cũng như thể hiện khả năng sáng tạo trong các tác phẩm gốm của mình. Qua các cuộc thi cũng sẽ tạo động lực cho các nghệ nhân và thợ thủ công có điều kiện học hỏi và tích cực sáng tạo, cải tiến, nâng cao tay nghề, để góp phần đa dạng hóa và nâng cao tính cạnh tranh của sản phẩm thủ công truyền thống trên thị trường trong và ngoài nước.

Đặc biệt là, nâng cao chất lượng sản phẩm truyền thống nhất đặc trưng của tỉnh và tìm kiếm thị trường cho làng nghề truyền thống, địa bàn có nghề thủ công thông qua các kỳ Festival Huế, Festival nghề truyền thống Huế, các hội chợ, triển lãm trong và ngoài nước. Không ngừng nâng cao chất lượng sản phẩm, đảm bảo giao hàng đúng số lượng và thời gian để mở rộng thị trường trong nước và quốc tế, đồng thời thúc đẩy nhanh việc xây dựng thương hiệu sản phẩm cho làng nghề truyền thống phục vụ du lịch. Đối với thị trường xuất khẩu phải luôn tạo được uy tín đối với khách hàng, có sức cạnh tranh cao về chất lượng và giá cả, đảm bảo đúng hợp đồng giao hàng cả về thời gian và chất lượng sản phẩm. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Cùng với thị trường đầu ra cần chú ý đúng mức đối với cả thị trường đầu vào (cung cấp các vật tư, nguyên liệu cho sản xuất làng nghề). Thông thường thị trường cung cấp nguyên vật liệu cho sản xuất trong các làng nghề phần lớn là do các cơ sở, doanh nghiệp cung ứng đầu vào ở tại địa phương có gắn kết với các nguồn nguyên liệu cung ứng đến làng nghề truyền thống phục vụ du lịch. Tuy nhiên, cũng có một số ngành nghề như đúc đồng, sản xuất đồ gỗ,… có không ít loại nguyên liệu phải mua từ các tỉnh khác, kể cả nhập khẩu. Vì vậy, các doanh nghiệp, cơ sở sản xuất cần phải có kế hoạch cụ thể để đảm bảo ổn định nguồn nguyên liệu phục vụ cho sản xuất bằng nhiều phương thức như liên kết hợp tác lâu dài, đối lưu sản phẩm để lấy nguyên liệu. Nhà nước và tỉnh Thừa Thiên – Huế cần tạo điều kiện để giúp các doanh nghiệp nhập khẩu gỗ, nguyên liệu từ các tỉnh khác hay ở nước ngoài để phục vụ sản xuất, hoặc tạo điều kiện để các cơ sở sản xuất trong làng nghề truyền thống phục vụ du lịch có đủ cơ sở pháp lý trong việc khai thác nguyên liệu, phục vụ trực tiếp cho sản xuất. Phát triển các mối liên kết giữa các đơn vị sản xuất trong làng nghề với các doanh nghiệp thương mại lớn ở các tỉnh và thành phố như Hà Nội, thành phố Hồ Chí Minh, Đà Nẵng…cũng như khuyến khích các nhà đầu tư nước ngoài, trong nước liên doanh với các cơ sở trong các làng nghề thực hiện các dự án sản xuất hàng gia công xuất khẩu hoặc làm trung gian bao tiêu sản phẩm của làng nghề truyền thống phục vụ du lịch trên tinh thần liên kết, hợp tác lâu dài, đôi bên cùng có lợi.

Một giải pháp nữa là các địa phương cần thúc đẩy các chợ, trung tâm thương mại hoặc chợ ở vùng nông thôn, mở các quầy hàng chuyên kinh doanh, mua bán các sản phẩm của làng nghề truyền thống phục vụ du lịch. Đồng thời, tạo điều kiện thuận lợi cho các cơ sở sản xuất tại làng nghề truyền thống mở các đại lý, quầy hàng giới thiệu sản phẩm ở các đô thị lớn, các trung tâm thương mại và du lịch phát triển ở trong và ngoài tỉnh nhằm mở rộng thị trường tiêu thụ sản phẩm. Ví dụ, chính quyền địa phương có thể liên hệ với các gian hàng bày bán sản phẩm quà lưu niệm tại khu vực sân bay của Huế cũng như của các tỉnh thành khác trong nước, để đưa các sản phẩm tranh dân gian của làng Sình vào bày bán tại các gian hàng đó. Đây là cách thức vừa giúp tiêu thụ sản phẩm tranh, mở rộng thị trường cho dòng tranh truyền thống, cũng vừa là một hình thức quảng bá sản phẩm tranh làng Sình tới du khách trong và ngoài nước. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Tạo mối quan hệ chặt chẽ giữa các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch với nhau nhằm tạo kênh phân phối sản phẩm cho làng nghề truyền thống phục vụ du lịch thông qua các tour du lịch tham quan và trải nghiệm tại làng nghề truyền thống, từ đó có thể quảng bá sản phẩm và tìm kiếm khách hàng, đặc biệt là du khách nước ngoài. Khuyến khích và phát triển các quan hệ liên kết giữa các cơ sở sản xuất của làng nghề truyền thống phục vụ du lịch với doanh nghiệp kinh doanh du lịch trong thành phố hoặc ở các địa phương khác, với các tổ chức thương mại, nhằm tăng sức mạnh trên thị trường, tạo ra một hệ thống hoàn chỉnh từ phân phối, tiêu thụ sản phẩm đến phát triển mạnh mẽ hình thức du lịch làng nghề tại làng nghề truyền thống phục vụ du lịch trên địa bàn tỉnh.

3.2.3.2. Thu hút vốn đầu tư cho phát triển làng nghề truyền thống

Nhu cầu về nguồn vốn đầu tư cho quá trình khôi phục và phát triển làng nghề truyền thống ở tỉnh Thừa Thiên – Huế là rất lớn. Trước đây các nguồn đầu tư chủ yếu đến từ: vốn từ nguồn ODA, vốn từ nguồn vay tín dụng, vốn huy động cộng đồng,… Để có điều kiện đầu tư cho làng nghề phục vụ du lịch, trước hết, Nhà nước cần thực hiện cho được chủ trương thị trường tín dụng nông thôn; vận động, hỗ trợ và có chính sách ưu đãi cho các nhà đầu tư tín dụng về nông thôn hoạt động, giúp cho những hộ trong làng có điều kiện vay vốn để sản xuất và sinh hoạt. Có chính sách hỗ trợ lãi suất sau đầu tư đối với các hộ dân có mô hình hoạt động sản xuất tốt lại làng nghề truyền thống phục vụ du lịch. Quy định mức vay ưu đãi, giải quyết việc làm từ Ngân hàng chính sách đối với hộ nghèo, với mức vay cụ thể, thời gian trả nợ dài hạn, không cần tài sản thế chấp.

Nguồn vốn từ ngân sách nhà nước và vốn ODA phải tập trung cho các công trình quan trọng vừa góp phần thúc đẩy kinh tế – xã hội của địa phương tăng trưởng, vừa thúc đẩy khôi phục và phát triển các làng nghề truyền thống trong nông thôn như các công trình giao thông liên thôn, liên xã với các làng nghề, hệ thống xử lí chất thải chung của làng nghề, các công trình hạ tầng kỹ thuật thiết yếu trong các cụm công nghiệp – tiểu thủ công nghiệp đã quy hoạch, phát triển hoàn thiện lưới điện phục vụ dân sinh và sản xuất ở nông thôn và quy hoạch chi tiết đầu tư hạ tầng các cụm công nghiệp và tiểu thủ công nghiệp cũng như quy hoạch cụm sản xuất tập trung để làm nơi di chuyển các hộ sản xuất ra khỏi khu dân cư. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Khai thác và tranh thủ tối đa các nguồn vốn khác của quốc gia và của tỉnh như vốn xóa đói giảm nghèo, vốn giải quyết việc làm, vốn khuyến công, vốn hỗ trợ khoa học công nghệ, vốn hỗ trợ xúc tiến thương mại để giúp các cơ sở, doanh nghiệp trong các làng nghề có nguồn vốn phát triển sản xuất, đào tạo nâng cao năng lực và tay nghề cho người lao động. Tiếp tục hoàn chỉnh cơ chế quản lý đầu tư, tạo môi trường thống thóang về đầu tư phát triển du lịch, đơn giản hóa các thủ tục hành chính và phát triển các dịch vụ hỗ trợ đầu tư để thu hút các nhà đầu tư. Áp dụng linh hoạt trên điều kiện thực tế của tỉnh Thừa Thiên – Huế các quy định hiện hành của Nhà nước về ưu đãi và hỗ trợ đầu tư phát triển đối với các dự án đầu tư phát triển du lịch trên địa bàn.

Đồng thời, các làng nghề truyền thống cần đẩy mạnh thu hút vốn đầu tư từ các thành phần kinh tế trong nước, Việt kiều ở địa phương cùng với việc mở rộng quan hệ liên kết giữa các địa phương khác nhằm tạo điều kiện giúp các cơ sở, doanh nghiệp trong các làng nghề khai thác thêm các nguồn vốn cho đầu tư phát triển sản xuất kinh doanh cả chiều rộng lẫn chiều sâu; đổi mới máy móc thiết bị, công nghệ tăng năng lực sản xuất và cả vốn lưu động bằng nhiều phương thức thích hợp như ký hợp đồng ứng trước vốn, cung cấp nguyên vật liệu thu tiền sau,… Đa dạng hóa các hình thức huy động của các doanh nghiệp cơ sở bằng nhiều nguồn như vốn tự có, huy động từ người thân bạn bè, vay các tổ chức tín dụng, các ngân hàng thương mại, góp vốn thành lập công ty cổ phần. Đặc biệt là cần huy động và khai thác tối đa nguồn vốn tự có đang được cất giữ trong các tầng lớp dân cư để đưa vào đầu tư có vai trò rất quan trọng trong quá trình khôi phục, phát triển và mở rộng các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch trong nông thôn nói chung.

Phát triển mạnh các loại hình liên kết kinh tế giữa các cơ sở, doanh nghiệp sản xuất trong làng nghề với các công ty, doanh nghiệp trong các khu công nghiệp, cụm công nghiệp – tiểu thủ công nghiệp tập trung (cả trong và ngoài tỉnh) trên cơ sở phân công hợp tác lao động và thực hiện chuyên môn hóa sản xuất theo công đoạn giữa các thành phần kinh tế với các loại hình tổ chức sản xuất kinh doanh. Điều này không chỉ giúp các cơ sở sản xuất trong làng nghề giải quyết được vấn đề vốn cho đầu tư, sản xuất kinh doanh mà còn có thể khai thác các lợi thế về tay nghề, thị trường, công nghệ…bổ sung cho nhau nhằm tăng năng lực cạnh tranh trên thị trường. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Tăng cường tìm kiếm, vận động các nguồn tài trợ và đầu tư từ các tổ chức phi chính phủ, các tổ chức nước ngoài để khai thác thêm các nguồn vốn hỗ trợ đào tạo nghề, đào tạo khởi sự doanh nghiệp. Chẳng hạn, trong việc nghiên cứu các sản phẩm mới, các chương trình hội thảo khoa học để tìm lại những bí quyết,… có thể kêu gọi vốn đầu tư từ các trường Đại học, các cơ sở nghiên cứu, các quỹ giao lưu quốc tế. Tăng cường khai thác các chương trình hỗ trợ hợp tác quốc tế (trong đó có các Tổ chức phi chính phủ) đối với việc phát triển làng nghề truyền thống về kinh nghiệm, tài chính. Tăng cường hợp tác liên kết trong phát triển du lịch giữa các tỉnh thuộc khu vực miền Trung, cũng như khu vực miền Trung với cả nước và quốc tế; mở rộng mối liên hệ giữa các hãng du lịch trong nước và quốc tế với các đơn vị hoạt động trong lĩnh vực du lịch ở làng nghề để tăng lượng khách du lịch, nhận sự hỗ trợ về vốn đầu tư, công nghệ cho phát triển du lịch; tập trung hợp tác liên kết, hỗ trợ đối với các lĩnh vực như: xúc tiến, quảng bá, tổ chức sự kiện, chia sẻ kinh nghiệm quản lý làng nghề, đào tạo nhận lực, đầu tư cơ sở hạ tầng,… với phương châm phối hợp hiệu quả cùng phát triển, cùng có lợi giữa các địa phương.

Đặc biệt, tỉnh cần nghiên cứu để thành lập quỹ hỗ trợ khôi phục, phát triển làng nghề truyền thống để tạo điều kiện giúp các làng nghề giải quyết một phần của khó khăn về vốn của các cơ sở trong quá trình đầu tư phát triển sản xuất kinh doanh, đặc biệt là trong việc hỗ trợ các nghệ nhân sáng tác, sưu tầm và phục hồi các sản phẩm tinh xảo, bảo tồn các di sản văn hóa của địa phương, quy hoạch bảo tồn một số địa danh có làng nghề truyền thống phục vụ du lịch để đưa vào khai thác phục vụ văn hóa, du lịch.

3.2.4. Gắn việc bảo vệ môi trường với phát triển làng nghề truyền thống phục vụ du lịch Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Thừa Thiên – Huế là một trong những cái nôi đầu tiên của làng nghề Việt Nam. Tuy nhiên, do bắt nguồn từ yếu tố lịch sử và mang tính chất địa phương nên các làng nghề truyền thống ở tỉnh Thừa Thiên – Huế đều phát triển một cách tự phát, thiếu quy hoạch, từ đó đã phát sinh những vấn đề về môi trường. Việc giải quyết vấn đề ô nhiễm ở các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch là rất phức tạp, đòi hỏi thời gian, sự can thiệp của các cơ quan chức năng, các công ty lữ hành và cả những cư dân tại làng nghề truyền thống.

Trước thực tế đó, để tăng cường công tác bảo vệ môi trường làng nghề truyền thống, tỉnh Thừa Thiên – Huế cần xây dựng cơ chế, chính sách ưu đãi đối với các mô hình xã hội hóa trong xử lý ô nhiễm môi trường làng nghề, tạo ra môi trường pháp lý cần thiết, nhằm khuyến khích các doanh nghiệp đầu tư vào công tác bảo vệ môi trường làng nghề. Xây dựng quy hoạch không gian làng nghề truyền thống gắn liền với phục vụ du lịch gắn với bảo vệ môi trường, lấy quản lý cấp phường (xã) làm nòng cốt trong hệ thống quản lý môi trường. Ngoài ra, UBND tỉnh Thừa Thiên – Huế cần tiếp tục tập trung chỉ đạo việc bố trí, huy động vốn để đẩy nhanh tiến độ các công trình, dự án xử lý nước thải làng nghề; xây dựng các chính sách, giải pháp hỗ trợ để tiếp tục từng bước cải thiện chất lượng môi trường tại các làng nghề trên địa bàn. Đồng thời, huy động cộng đồng đóng góp nguồn lực để xử lý ô nhiễm môi trường làng nghề; triển khai những mô hình xã hội hóa bảo vệ môi trường, cụ thể đối với từng loại làng nghề, gắn với các hoạt động kinh tế – xã hội và văn hóa của cộng đồng làng nghề, từ đó, nhân rộng mô hình xã hội hóa xử lý ô nhiễm môi trường làng nghề tại địa phương. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Đồng thời, cần chuyển giao công nghệ sạch, xử lý chất thải cho các cơ sở sản xuất quy mô nhỏ theo hướng vận hành đơn giản, ổn định, tiết kiệm chi phí và xử lý môi trường hiệu quả; thực hiện lồng ghép các đề án bảo vệ môi trường làng nghề vào các chương trình, đề án có liên quan; khuyến khích các thành phần kinh tế tham gia nghiên cứu, ứng dụng khoa học – công nghệ tiên tiến vào xử lý chất thải rắn, nước thải.

Bên cạnh đó, công tác giáo dục và tuyên truyền cần được thực hiện thường xuyên, rộng rãi để nâng cao nhận thức, trách nhiệm của cộng đồng trong công tác bảo vệ môi trường. Tăng cường giáo dục ý thức vệ sinh môi trường và vệ sinh y tế cho toàn bộ người dân làng nghề, đồng thời, những cơ sở sản xuất thực hiện nghiêm túc công tác bảo hộ lao động cho nghệ nhân, công nhân; đào tạo và cung cấp thông tin về vệ sinh, an toàn lao động; có chương trình kiểm tra, khám tuyển và giám sát định kỳ về sức khỏe cho nghệ nhân, công nhân để sớm phát hiện bệnh nghề nghiệp để điều trị kịp thời; đảm bảo đạt tiêu chuẩn về các yếu tố vi khí hậu cũng như các điều kiện lao động do Bộ Y tế ban hành để đảm bảo sức khỏe cho người lao động. Giáo dục nâng cao hiểu biết cho người dân làng nghề, để họ nhận thức cái giá phải trả do ô nhiễm môi trường đắt gấp nhiều lần so với lợi nhuận kinh tế đem lại. Để từ đó họ thay đổi nhận thức dẫn đến thay đổi hành vi, chung tay bảo vệ môi trường.Nâng cao ý thức bảo vệ môi trường, giữ gìn cảnh quan tại làng nghề của hướng dẫn viên và khách du lịch khi đến tham quan các làng nghề truyền thống. Xây dựng các biển báo nghiêm cấm xả rác tại các khu vực làng nghề, bố trí nhiều thùng rác công cộng tại các điểm tham quan trong địa bàn làng nghề. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Về phía các cơ sở sản xuất và các hộ gia đình ở các làng nghề truyền thống cần chú ý xây dựng, cải tạo nhà xưởng, tổ chức không gian thông thóang tự nhiên tại nơi lao động. Trang bị các dụng cụ an toàn lao động, thiết bị thu gom bụi, hút khí tại các vị trí xả khí độc hại; về công nghệ và thiết bị sản xuất là phải thay thế các thiết bị cũ kỹ, áp dụng công nghệ mới ít chất thải, hạn chế tiếng ồn, sử dụng các công nghệ có khả năng giảm thiểu các hóa chất độc hại, cụ thể:

Để giảm thiểu ô nhiễm bụi tại các cơ sở sản xuất ở làng nghề truyền thống (làng tranh tranh Sình, làng nón lá Thủy Thanh, làng gốm Phước Tích), mà chủ yếu do các công đoạn cưa, bào, đánh bóng sản phẩm… thì cần phải bố trí mặt bằng sản xuất hợp lý, đồng thời áp dụng các biện pháp kỹ thuật hiện đại. Chỗ phát sinh bụi sẽ được bao che kín, lắp đặt đường ống thu gom bụi có lắp miệng hút vào hệ thống bao che, toàn bộ bụi gỗ sẽ được hút qua hệ thống đường ống bởi quạt hút ly tâm đặt bên ngoài.

Để giảm thiểu ô nhiễm tiếng ồn tại cơ sở sản xuất ở làng nghề đúc đồng Phường Đúc thì phải bố trí riêng mặt bằng sản xuất hợp lý, lắp đặt bao che chăn bên ngoài để hạn chế bụi cùng tiếng ồn phát sinh; đồng thời, trang bị đầy đủ dụng cụ bảo hộ lao động cho công nhân lao động như găng tay, khẩu trang, kính, mũ, ủng, quần áo, nút bịt tai cho người lao động tại các cơ sở đúc đồng.

Để giảm thiểu ô nhiễm do nước thải tại các làng nghề truyền thống thì đối với nước thải sản xuất, cần xây dựng mương thu gom nước thải kiên cố xung quanh khu vực này để thu gom nước thải tránh nước thải chảy tràn ra xung quanh, sau đó đưa về hệ thống xử lý; đối với nước thải sinh hoạt (chủ yếu nước thải vệ sinh của đội ngũ công nhân làm việc và du khách tham quan) phải được xử lý trong bể tự hoại 2, 3 ngăn và đầu ra sẽ cho thóat ra cống thải chung, không cho thấm đất, đồng thời thu gom nước thải sinh hoạt và nước thải sau xử lý. Để giảm thiểu ô nhiễm do chất thải rắn, giấy vụn, bìa, carton, bao bì, nhựa, thùng gỗ tại làng nghề thì nên tập trung lại đem bán phế liệu, còn các loại chất thải rắn sinh hoạt hữu cơ khác phải chứa trong thùng rác có nắp đậy và hàng ngày công ty môi trường đô thị đến thu gom, vận chuyển đến bãi rác. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Để giảm thiểu tình trạng ô nhiễm không khí tại làng gốm Phước Tích cần thay thế lò đốt củi truyền thống, lò gas thông thường bằng lò gas tiết kiệm năng lượng. Mặc dù lò nung bằng gas đang được sử dụng tại làng gốm Phước Tích đã giảm thiểu được tình trạng ô nhiễm, độc hại, quá trình nung cũng được rút ngắn và ít gây hại cho người lao động. Tuy nhiên chính quyền địa phương vẫn nên hỗ trợ làng nghề sử dụng lò nung gas tiết kiệm năng lượng. Đây là loại lò nung mới đã được một số làng nghề như Bát Tràng, Chu Đậu bởi tính an toàn và quan trọng là giúp tiết kiệm nhiên liệu trong quá trình sản xuất, nâng cao chất lượng sản phẩm; việc tiết kiệm năng lượng cũng mang lại rất nhiều lợi ích, trong đó có lợi ích với môi trường làng nghề. Song song với việc đưa loại lò gas tiết kiệm năng lượng vào sử dụng cũng cần bảo trì và bảo dưỡng định kỳ các phụ kiện của lò gas để duy trì tuổi thọ của lò; lắp đặt các thiết bị thông gió để hút nhiệt ra ngoài và cung cấp không khí để giảm nhiệt độ khu vực đặt lò; hướng dẫn nội quy an toàn lao động cho lao động trong các cơ sở sản xuất tại làng nghề; có các quy định, nội quy, biển cấm, biển báo về phòng cháy và chữa cháy để tránh xảy ra những sự cố. Chính quyền địa phương tại làng gốm Phước Tích cần ban hành quy chế khuyến khích các cơ sở sản xuất gốm thực hiện biện pháp bảo vệ môi trường; đồng thời phát triển dịch vụ tư vấn áp dụng công nghệ lò gas tiết kiệm năng lượng; nghiên cứu xây dựng và ban hành chính sách bắt buộc áp dụng công nghệ lò nung gốm hiện đại trong hoạt động sản xuất, kinh doanh. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Yếu tố quan trọng để giảm thiểu các tác hại của du lịch đến môi trường, cảnh quan làng nghề chính là cây xanh. Đây là một giải pháp quan trọng góp phần hạn chế các nguồn cây ô nhiễm môi trường của xưởng ra khu vực xung quanh. Việc bố trí cây xanh thích hợp sẽ có tác dụng lọc bụi và hạn chế tiếng ồn. Vì vậy, các cơ sở sản xuất trong khu vực làng nghề, cũng như ban quản lý làng nghề cần phải chú trọng vào việc trồng cây xanh và được bố trí trong khuôn viên làng nghề hợp lý. Môi trường luôn là ưu tiên hàng đầu trong việc phát triển du lịch ở bất cứ một điểm đến nào và ở các làng nghề truyền thống cũng vậy. Môi trường làng nghề luôn chịu ảnh hưởng của du lịch, cũng chính yếu tố ấy là điều đầu tiên tạo ấn tượng cho khách du lịch khi bước chân vào khám phá các làng nghề. Vì vậy, các giải pháp hạn chế tác động tiêu cực của du lịch đến môi trường làng nghề cần được thực hiện, triển khai hiệu quả để góp phần giữ gìn môi trường làng nghề bền vững, tạo động lực phát triển du lịch.

3.2.5. Giải pháp Marketing, quảng bá thương hiệu làng nghề, sản phẩm du lịch của làng nghề truyền thống

Tỉnh Thừa Thiên – Huế có điều kiện thuận lợi để thực hiện các chương trình khôi phục và nâng cao giá trị truyền thống của làng nghề truyền thống phục vụ du lịch, vì Huế được chọn là thành phố để xây dựng và phát triển thành thành phố Festival của Việt Nam. Đây là điều kiện thuận lợi để hoàn thiện và phát triển các loại hình dịch vụ du lịch tại các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch trên địa bàn Tỉnh. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Thông qua các dịp Festival và các lễ hội hàng năm, tỉnh Thừa Thiên – Huế tổ chức nhiều đợt hội chợ, triển lãm về các sản phẩm thủ công mỹ nghệ của các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch trên địa bàn tỉnh nhằm thu hút du khách trong và ngoài nước. Qua đó, có thể thực hiện các dịch vụ đi kèm như quảng cáo, quảng bá thương hiệu sản phẩm của các làng nghề truyền thống một cách có hiệu quả với thông tin chính xác đến tận người tiêu dùng và du khách trên cả nước. Đồng thời, tạo điều kiện cho du khách trong và ngoài nước tiếp cận trực tiếp với công nghệ sản xuất truyền thống của các làng nghề truyền thống này và họ có thể tự trải nghiệm bằng nhiều cách như tự thiết kế những sản phẩm của các làng nghề truyền thống dưới sự hướng dẫn, giúp đỡ của các nghệ nhân để họ có thể tìm hiểu một cách sâu sắc và đầy đủ hơn về tính nghệ thuật cũng như giá trị truyền thống lâu đời của các làng nghề truyền thống trên địa bàn tỉnh, giúp cho du khách có những kỉ niệm đặc biệt tại các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch trên địa bàn tỉnh sau chuyến tham quan của họ. Đây cũng là cách quảng cáo hiệu quả thương hiệu và giá trị của các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch.

Chính quyền địa phương nơi có làng nghề truyền thống cần khảo sát, điều tra, đánh giá một cách toàn diện các nghề, làng nghề truyền thống. Xem xét các tiềm năng, lợi thế của từng ngành nghề, sản phẩm truyền thống, so sánh với sản phẩm cùng loại trên thị trường để hiểu biết lợi thế cạnh tranh của sản phẩm, làng nghề của Thừa Thiên – Huế; tăng cường khai thác thông tin thị trường, tìm hiểu nắm bắt nhu cầu, thị hiếu của khách hàng về các mặt hàng thủ công truyền thống để cung cấp định hướng cho các cơ sở xuất cải tiến thiết kế mẫu mã phù hợp. Để thực hiện được mục tiêu phát triển du lịch bền vững gắn kết với phát triển làng nghề truyền thống phục vụ du lịch, chiến lược quảng bá và tiếp thị sản phẩm du lịch của làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế đóng vai trò quan trọng, là cầu nối giữa du khách với giá trị truyền thống độc đáo, riêng có của địa phương. Chiến lược quảng bá và tiếp thị sản phẩm du lịch của làng nghề truyền thống phục vụ du lịch có nhiều điểm khác biệt so với chiến lược quảng bá và tiếp thị sản phẩm thông thường, cụ thể như sau:

Địa điểm phân phối và tiêu thụ sản phẩm du lịch của làng nghề truyền thống thường cũng chính là ở nơi sản xuất, do đó các cuộc triển lãm trưng bày và bán sản phẩm thủ công mỹ nghệ cần thường xuyên được tổ chức ở địa phương hoặc ở những khu vực tiêu thụ lớn. Như vậy, có thể khắc phục được những khó khăn cơ bản trong quá trình tiêu thụ sản phẩm này ở tỉnh Thừa Thiên Huế. Chương trình này được thực hiện khá hiệu quả thông qua nhiều lễ hội khác nhau, đặc biệt là lễ hội Festival làng nghề truyền thống Huế tổ chức định kỳ vào các năm lẻ. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Xây dựng nhà triển lãm các sản phẩm làng nghề quốc gia nói chung và ở tỉnh Thừa Thiên – Huế nói riêng. Nhà triển lãm này cần được xây dựng để lưu giữ tài liệu về địa phương có nghề thủ công truyền thống có giá trị cho phát triển ngành du lịch và thu hút các dự án đầu tư phát triển làng nghề truyền thống phục vụ du lịch của tỉnh; nên tổ chức các hội nghị, hội thảo liên quan đến làng nghề truyền thống một cách thường xuyên tại nhà triển lãm này để trao đổi thông tin và kinh nghiệm phát triển du lịch tại các làng nghề truyền thống trên địa bàn tỉnh. Hoạt động tại các làng nghề truyền thống của tỉnh Thừa Thiên – Huế đều hướng đến mục tiêu phát triển chung của cả nước là phát triển các loại hình dịch vụ du lịch của làng nghề truyền thống phục vụ du lịch phải phù hợp với thị hiếu, nhu cầu và tiêu chuẩn của du khách nhưng phải đảm bảo giữ được bản sắc và giá trị truyền thống trong từng sản phẩm du lịch đó.

Thực hiện hoạt động xúc tiến du lịch hiệu quả ở tỉnh Thừa Thiên – Huế: Xây dựng hình ảnh làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế như là một điểm đến không thể bỏ qua của du khách khi đến Huế thông qua phương tiện thông tin đại chúng như các kênh truyền hình, báo và tạp chí du lịch, các chương trình và tour du lịch trong và ngoài nước. Có thể tạo ra một slogan hấp dẫn, gây tò mò cho du khách, ví dụ như: “Hành trình đến với xứ Huế không chỉ dành cho kẻ mộng mơ, mà còn là một hành trình đích thực của sự trải nghiệm. Đến với làng nghề truyền thống Huế để bắt đầu cuộc trải nghiệm của chính bạn “. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Học hỏi kinh nghiệm từ các nước trên thế giới, tỉnh Thừa Thiên – Huế cần tập trung phát triển làng nghề truyền thống phục vụ du lịch theo hướng “Mỗi làng một sản phẩm” để tạo ra sản phẩm du lịch đặc sắc, riêng có nhằm xây dựng hình ảnh, thương hiệu nhất định của từng làng nghề, từ đó tạo điều kiện thuận lợi để gia tăng thu nhập cho người dân tại làng nghề từ hoạt động du lịch, đồng thời vẫn giữ được giá trị truyền thống của các làng nghề truyền thống này.

Hơn nữa, hoạt động sản xuất của làng nghề truyền thống nhìn chung là đa dạng và khó xác định được bản quyền sở hữu trí tuệ, vì vậy để từng bước tạo giá trị và uy tín của làng nghề truyền thống phục vụ du lịch trong nền kinh tế thị trường, tỉnh cần có kế hoạch phối hợp với các ngành liên quan về thương mại, khoa học công nghệ, công nghiệp, để tuyên truyền, vận động cũng như trợ giúp các cơ sở sản xuất trong các làng nghề truyền thống và hiệp hội ngành nghề đăng kí, bảo vệ thương hiệu sản phẩm của cơ sở sản xuất và thương hiệu của làng nghề truyền thống phục vụ du lịch để tăng giá trị và tính thương mại của sản phẩm trên thị trường, nhằm thu hút người dân cũng như du khách đến tham quan và trải nghiệm tại các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch trên địa bàn tỉnh. Do đó, cần chú trọng xây dựng thương hiệu, đăng ký nhãn mác sản phẩm cả trong và ngoài nước để đảm lợi ích của doanh nghiệp, hộ kinh doanh trong làng nghề truyền thống phục vụ du lịch. Quảng bá sản phẩm làng nghề truyền thống phục vụ du lịch trên mạng Internet, thông qua đó tìm bạn hàng mới, tiếp xúc trực tiếp với mọi đối tác để mở rộng sản xuất kinh doanh. Đối với những mặt hàng xuất khẩu ra nước ngoài cần chủ động trong khâu thiết kế mẫu mã, chào hàng nhằm từng bước chủ động trong sản xuất và tiếp cận khách hàng Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Chú trọng công tác xúc tiến thương mại cho hoạt động du lịch của các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch để tăng cường khả năng tiếp cận thị trường trong nước và ngoài nước bằng cách thông qua nhiều hình thức như quảng cáo, tổ chức triển lãm, hội chợ trong nước và quốc tế. Đồng thời tổ chức nghiên cứu, nắm bắt và cung cấp thông tin về thị trường như: thông tin hàng hóa, chất lượng và giá cả hàng hóa, khách hàng, điều kiện mua bán của khách hàng, phương thức mua bán và thị hiếu của người tiêu dung. Phát huy tối đa vai trò làm đầu mối của Hiệp hội làng nghề nhằm tạo mối liên kết hợp tác chặt chẽ giữa các doanh nghiệp trên địa bàn với các địa phương khác trên cả nước, giúp các làng nghề tìm kiếm thị trường, dự án đầu tư, các kênh tiêu thụ sản phẩm, điều hòa nguồn nguyên liệu. Tạo điều kiện thuận lợi và hỗ trợ một phần kinh phí để các nghệ nhân và thợ lành nghề tại các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch được đi tham quan, học tập, tìm hiểu thị trường hoặc thuê gian hàng để tham gia hội chợ, triển lãm giới thiệu sản phẩm ở trong và ngoài nước.

3.2.6. Xây dựng các tour du lịch làng nghề truyền thống thu hút khách du lịch

Với xu hướng hiện nay thì các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch không còn đơn thuần chỉ là nơi sản xuất của người dân địa phương với mục tiêu để phát triển kinh tế, mà còn đang trở thành tài sản quốc gia với giá trị truyền thống của nó. Văn hóa làng nghề đã được ghi nhận là một bộ phận không thể tách rời ra khỏi nền văn hóa việt nam. Vì vậy việc phát triển các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch được coi là “cú huých”, là trọng điểm của phát triển du lịch. Xu hướng nhu cầu du lịch của xã hội ngày nay đã làm xuất hiện nhiều loại hình du lịch khác nhau, trong đó có 3 loại hình du lịch phổ biến ở Việt Nam là du lịch sinh thái, du lịch văn hóa và du lịch cộng đồng. Đây cũng là những loại hình du lịch phù hợp với tiềm năng vốn có của tỉnh Thừa Thiên – Huế, trong đó phải chú trọng khai thác kết hợp du lịch làng nghề truyền thống phục vụ du lịch với những loại hình du lịch nói trên. Như vậy, với cách hiểu của các loại hình du lịch nêu trên thì việc phát triển làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế là hoàn toàn phù hợp, trong đó hình thức kết hợp khả thi và thuận lợi nhất đó là kết hợp với hình thức du lịch cộng đồng. Có mô hình để phát triển du lịch làng nghề truyền thống tùy thuộc vào quyết định của cộng đồng, dựa trên các điều kiện và khả năng hiện tại của cộng đồng, gồm: Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

  • Cộng đồng địa phương tự tổ chức toàn bộ các khâu cung ứng các sản phẩm du lịch.
  • Các hãng lữ hành tổ chức bán tour và ký kết hợp đồng với các nhóm cộng đồng cung cấp các dịch vụ du lịch.
  • Cộng đồng địa phương liên kết với các công ty du lịch để tổ chức, thực hiện các chương trình du lịch.

Với việc lựa chọn một trong 3 mô hình nói trên thì các hộ gia đình cũng như người dân tại làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế phải đảm bảo 100% số hộ tham gia du lịch có nhà vệ sinh chung 100%, các địa điểm dừng chân phải có thùng rác. Đồng thời, cần thành lập một Ban quản lý du lịch cộng đồng với 4 nhóm chính: nhóm hướng dẫn, nhóm nghệ thuật, nhóm phục vụ ăn uống và nhóm trung tâm thông tin du khách.

Ngoài ra, tính hấp dẫn của các Tour du lịch làng nghề còn phụ thuộc vào việc hoạch định của bản thân các nhà làm du lịch. Họ sẽ làm tăng hấp lực với việc phân định thời gian, chặng đường, hay kết hợp giao thông thuỷ – bộ trong việc đi – về. Những thao tác để tạo tâm lý thoải mái, cảm nhận được sự thư giãn thực sự và thu hoạch được nhiều trong chuyến đi ở du khách sẽ là những dấu hiệu xác định sự thành công. Nhìn chung, du khách quan tâm đến du lịch làng nghề truyền thống thường thích tìm kiếm những trải nghiệm chân thực hơn những du khách ở trong những thành phố lớn hay những Resort. Đối với làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế thì ba nhóm thị trường khách chủ yếu và phù hợp là: khách tìm kiếm sự trải nghiệm đích thực, khách du lịch khám phá văn hóa, khách du lịch khám phá lịch sử văn hóa (bao gồm cả thị trường khách nội địa và quốc tế). Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Theo đó, có thể thiết kế các tour cụ thể được thiết lập để cho du khách chọn lựa đến các làng nghề truyền thống như sau: Tour khám phá không gian văn hóa làng nghề truyền thống; Tour đạp xe tham quan làng nghề truyền thống; Tour đi bộ tham quan làng nghề truyền thống; Tour trải nghiệm một ngày cuộc sống người dân làng nghề truyền thống… Với sự thiết lập đa dạng các hình thức tour như vậy sẽ tạo điều kiện thuận lợi cho du khách khi đến làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế, từ đó tính hấp dẫn của các làng nghề truyền thống cũng được nâng lên đáng kể. Sau đây, người viết xin đưa ra một số lịch trình các tour du lịch làng nghề truyền thống Huế.

Xây dựng lịch trình Tour du lịch làng nghề Huế trong ngày: Trải nghiệm bằng xe đạp, câu cá, học nấu ăn và làm nón lá tại làng Thanh Thủy Chánh

Thời gian: 1 ngày

Đối tượng khách: du khách nước ngoài

Lịch trình:

Sáng: 8h30: Du khách đạp xe từ khách sạn cùng với hướng dẫn viên về làng Thanh Thủy Chánh nơi có cây cầu Ngói Thanh Toàn. Trên đường đi, du khách sẽ nhìn thấy những cánh đồng lúa trải dài và một số nhà thờ lớn như Nhà thờ họ Ngô và họ Trần, có thể dừng lại tham quan và chụp ảnh.

9h15: Đến nhà hàng Thanh Toàn, quý khách dừng chân uống nước, thư giãn một lát, sau đó đi bộ hoặc đạp xe quanh làng, tham quan chợ quê, Cầu Ngói Thanh Toàn và Bảo Tàng Nông cụ.

9h45: Chèo thuyền với người dân trên dòng sông Như Ý để thưởng thức vẻ đẹp đồng quê và khám phá tìm hiểu cách sử dụng một số dụng cụ bắt cá ngày xưa như lưới, nò,… Sau khi quan sát du khách sẽ cùng trải nghiệm bắt cá với người dân nơi đây.

10h45: Quay về nhà của một số hộ dân, xem các hoạt động của người nông dân làm vườn, học cách trồng nhiều loại rau và trải nghiệm cùng người nông dân trồng rau. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

11h15: Tham gia lớp học nấu ăn tại nhà hàng Thanh Toàn với đầu bếp là người dân bản địa. Học cách chuẩn bị và nấu một số món ăn đặc biệt của người Huế. Sau đó thưởng thức bữa ăn.

Chiều: 13h30: Vào tham quan các hộ gia đình làm nón lá Thủy Thanh, tìm hiểu về nguyên liệu và các công đoạn làm nón. Duới sự hướng dẫn của những người thợ, du khách cũng có thể tự hoàn thành một sản phẩm nón để đem về làm quà.

16h00: Đạp xe về khách sạn. Kết thúc chuyến đi trải nghiệm làng Thanh Thủy Chánh và hẹn gặp lại.

Xây dựng lịch trình Tour du lịch liên kết các làng nghề Huế với nhau: Tour du lịch ngoại khóa mùa hè dành cho học sinh tại Làng tranh Sình – Làng dệt zèng A Roàng

Thời gian: 2 ngày 1 đêm

Đối tượng khách: học sinh phổ thông

Ngày 1: Huế – làng tranh Sình (Ăn trưa, tối)

Sáng: 7h00: Hướng dẫn viên đón đoàn học sinh tại điểm hẹn, đưa đoàn xuống bến thuyền Tòa Khâm. Du thuyền về hạ nguồn sông Hương, nghe hướng dẫn viên giới thiệu và chiêm ngưỡng những địa danh và thắng cảnh của xứ Huế khi đi ngang qua từng địa điểm như: Cồn Hến – nổi tiếng với đặc sản cơm, bún hến của riêng Huế; chợ đầu mối Bãi Dâu – là chợ đầu mối lớn nhất Huế; tiếp đến, thuyền sẽ ngang qua khu phố cổ Bao Vinh – một con phố nhỏ hẹp, chỉ dài hơn 300m. Tiếp tục dọc theo hạ nguồn sông Hương, nghe giới thiệu về làng Sình – một ngôi làng nằm ven sông Hương, được hình thành từ thế kỷ 15 và nổi tiếng với nghề làm tranh dân gian truyền thống. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

8h30: Đến bến thuyền Lại Ân, bách bộ tham quan nhà nghệ làm tranh dân gian Kỳ Hữu Phước, tại đây các em có cơ hội chiêm ngưỡng các tác phẩm tranh dân gian, các bản khắc cổ; nghe nghệ nhân Kỳ Hữu Phước giới thiệu về lịch sử dòng tranh dân gian làng Sình và hướng dẫn cách thức để làm một bức tranh dân gian.

11h00: Ăn trưa trên thuyền, tự do nghỉ ngơi trên thuyền.

Chiều: 12h30: Di chuyển đến xã A Roàng huyện A Lưới, theo quốc lộ 49 tiến sâu vào rừng Trường Sơn và đi qua các địa danh: Behem, Bình Điền, Pastol, suối Máu, đèo Mỏ Quạ,… là các địa danh nổi tiếng trên tuyến đường 11 thuộc vùng IV chiến thuật.

15h00: Đến A Roàng, người dân bản làng sẽ đón chào bằng những điệu múa mừng khách vào làng kết hợp với những tiếng khèn, tiếng chiêng. Sau đó, Già làng sẽ đưa đoàn học sinh đi tham quan bản làng, tìm hiểu cuộc sống đời thường của dân tộc Tà Ôi ở đây như: hoạt động đan lát, dệt zèng thổ cẩm. Các em tìm hiểu các công đoạn dệt zèng – một kỹ thuật dệt thổ cẩm truyền thống của người dân Pako, Vân Kiều bằng cách sử dụng đôi chân của mình để làm khung dệt.

Tối: 7h30: Ăn tối tại nhà cộng đồng. Với những món ăn đặc sản của dân tộc Tà Ôi như: rau rừng, cá suối. Sau khi dùng bữa tối, đoàn sẽ tham gia “Chương trình lửa trại, giao lưu cộng đồng”, cùng chung vui với những điệu múa của dân tộc Tà Ôi. Nghỉ đêm tại nhà cộng đồng.

Ngày 2: Rừng nguyên sinh A Roàng – Huế (Ăn sáng, trưa)

Sáng: 6h30: Ăn sáng tại nhà cộng đồng với món bánh A Quát (bánh làm từ nếp, chấm vừng. Các em tham quan, khám phá vẻ đẹp rừng nguyên sinh A Roàng. được hướng dẫn viên địa phương hướng dẫn về cách đi rừng, cách nhận biết từng tiếng chim, cách tìm nước uống trong từng loại cây,…

11h30: Trở về lại nhà cộng đồng, đoàn ăn trưa và nghỉ ngơi.

Chiều: 14h00: Chia tay với cộng đồng A Roàng, đoàn khởi hành trở lại Huế, kết thúc chương trình tham quan.

Xây dựng lịch trình Tour du lịch liên kết làng nghề Huế với loại hình du lịch nghỉ dưỡng trong dịp lễ 30/4: Huế – Làng gốm Phước Tích – Khu Du lịch nước Nóng Thanh Tân

Thời gian: 03 ngày/ 02 đêm

Đối tượng khách: công nhân viên chức

Lịch trình: Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Ngày 1: (30/4) Huế – Đại Nội Huế (Ăn trưa, tối)

Sáng: 8h30: Xe và hướng dẫn viên đón khách tại Ga Huế/ sân bay Phú Bài Huế. Nhận phòng khách sạn nghỉ ngơi.

11h30: Ăn trưa tại nhà hàng Huế Cổ, đường Kim Long, thành phố Huế. Hơn cả một nhà hàng, Huế Cổ là một quần thế văn hóa nghệ thuật mà du khách không thể nào bỏ qua khi đến Huế. Đến với Huế Cổ, khách sẽ có cơ hội chiêm nghiệm những nét văn hóa đặc trưng riêng của một nhà hàng vườn cổ, đặc biệt các món ăn mang phong cách và hương vị Huế sang trọng và độc đáo. Nơi đây còn trưng bày các bức tranh tĩnh vật do họa sĩ nổi tiếng Lê Ngọc Tường sáng tác…

Chiều: 1h30: Khách tham quan Đại Nội – Huế: Di sản văn hóa thế giới gồm: Kỳ Đài, Ngọ Môn, lầu Ngũ Phụng, Điện Thái Hoà, Thế Miếu, Cửu Đỉnh và Hiển Lâm Các – hoàng cung của 13 vị vua triều Nguyễn.

13h30 đến 17h00: Tự do thưởng thức các chương trình diễn ra tại Đại Nội trong dịp lễ 30/4 như: Thả diều nghệ thuật Huế; từ

15h00 đến 17h00: Tái hiện bến đò Thừa Phủ; từ 16h00 đến 18h00: Âm nhạc đường phố & liên hoan múa Lân & quảng diễn đường phố.

Tối: 19h00: Ăn tối tại Trung Tâm Ẩm Thực Nam Châu Hội Quán và thưởng thức Ca Huế trên sông Hương, thả đèn hoa đăng cầu nguyện. Nghỉ đêm tại Huế. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Ngày 2: (01/05) Huế – Làng gốm Phước Tích – Nước Nóng Thanh Tân (Ăn sáng, trưa, tối)

Sáng: 7h30: Khởi hành đi đến Làng gốm Phước Tích – Một quần thể nhà vườn còn tồn tại đã hơn một trăm năm với bề dày lịch sử phong phú,… bên dòng sông Ô Lâu thơ mộng. Thăm làng cổ, dự lễ tế tổ và tham gia các hoạt động làm gốm tại làng gốm Phước Tích. 11h30: Thưởng thức một bữa cơm dân dã tại ngôi làng cổ.

Chiều: 14h00 : Di chuyển đến khu du lịch nước nóng Thanh Tân, xã Phong Sơn, huyện Phong Điền tham quan và tắm tại đây. Khu suối khoáng nóng có nhiệt độ lên tới 680C tại điểm xuất lộ sau đó được giảm dần qua các dòng suối tạo thành một món quà thiên nhiên đặc biệt tốt cho sức khỏe. Ngâm mình trong dòng khoáng nóng sẽ giúp du khách cung cấp dưỡng chất và năng lượng cho cơ thể nhằm tăng cường sức khỏe cả về thể chất lẫn tinh thần, góp phần hỗ trợ làm trẻ hóa cơ thể.

17h00: Khởi hành về Huế. Ăn tối tại Trung tâm Ẩm Thực tại quảng trường Ngọ Môn với các món ăn 3 miền. Khách tự do tham dự các hoạt động văn hoá: Âm nhạc đường phố, cây kiểng nghệ thuật tại phố đi bộ Nguyễn Đình Chiểu từ 17h30 – 19h30.

Ngày 3: (02/05) Huế – Tiễn khách (Ăn sáng, trưa)

Sáng: 8h00: Tham quan Trung tâm XQ Cổ độ, Trung tâm Văn hóa Phật giáo Liễu Quán. 11h00: Ăn trưa tại nhà hàng nổi sông Hương. Tiễn khách ra ga Huế hoặc sân bay Phú Bài Huế, kết thúc chương trình tham quan.

Có thể thấy, việc đẩy mạnh phát triển du lịch làng nghề truyền thống ở tỉnh Thừa Thiên – Huế là một giải pháp cần thiết và có tính khả thi cao. Nhờ vào các loại hình du lịch này mà các giá trị truyền thống và vai trò của cộng đồng được phát huy đầy đủ nhất, khai thác được tiềm năng du lịch cộng đồng sẵn có của mình, vừa tăng nguồn thu nhập, cải thiện đời sống người dân, bảo tồn và gìn giữ các giá trị văn hóa truyền thống, vừa đa dạng hóa các hoạt động du lịch trên địa bàn tỉnh Thừa Thiên – Huế, đảm bảo phát triển du lịch bền vững trong tương lai.

3.2.7. Đa dạng hóa các sản phẩm tại không gian làng nghề và các chương trình Festival, hội chợ, triển lãm Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Thời gian gần đây, bên cạnh việc tăng cường đầu tư về cơ sở hạ tầng, cơ sở lưu trú, nâng cao chất lượng nguồn nhân lực,… thì làng nghề truyền thống ở tỉnh Thừa Thiên – Huế cũng rất cần một hướng đi đúng đắn trong việc đa dạng hóa các sản phẩm tại không gian làng nghề và tại những hoạt động tiêu biểu như Festival Nghề truyền thống Huế hay tại các hội trợ, triển lãm ở trong và ngoài nước.

Việc đa dạng hóa các sản phẩm tại không gian làng nghề cần có sự chuyển biến từ những thay đổi nhỏ nhất đối với các sản phẩm truyền thống. Ví dụ, với nghề làm tranh dân gian ở làng Sình, bên cạnh những chủ đề tranh cơ bản chủ yếu phục vụ cho việc thờ cúng thì cần sự vào cuộc của các nhà nghiên cứu tranh dân gian, các họa sĩ cũng như nghệ nhân trong việc làm đa dạng chủ đề của dòng tranh này. Chủ đề tranh làng Sình có thể rộng mở hơn, khai thác về nhiều đề tài khác như: hình ảnh các danh lam thắng cảnh nổi tiếng, hình ảnh lao động của nông dân hay thợ thủ công,… Còn tại làng nón Thủy Thanh ngoài mẫu nón lá bài thơ truyền thống các nghệ nhân nên vận dụng tài năng, sức sáng tạo để nghiên cứu mô hình nón phá cách hay tạo sự thay đổi trong cấu tạo chiếc nón để nón lá thông dụng hơn, phù hợp với cuộc sống hiện đại ngày nay. Ngoài công dụng để đội đầu, người nghệ nhân còn có thể biến tấu chiếc nón trở thành những sản phẩm lưu niệm đẹp mắt từ việc ghép từng chiếc nón nhỏ lại với nhau, tạo thành các hình như: hình loài vật, hình biểu tượng của các điểm du lịch (cây cầu, mái đình,…).

Ngoài việc thay đổi mẫu mã các sản phẩm sao cho thiết thực, phù hợp hơn, thì làng nghề truyền thống nên chú trọng vào độ tuổi, giới tính của du khách để sản xuất các sản phẩm áp ứng được nhu cầu của mọi đối tượng khách hàng từ người già, phụ nữ, giới trẻ đến thiếu nhi, sinh viên,… Ví dụ, với đối tượng khách là thiếu nhi có thể sản xuất các mặt hàng lưu niệm như chậu cây nhỏ bằng gốm, biểu tượng các danh nhân văn hóa bằng gốm, hay chiếc chuông gió từ sản phẩm nón lá kích thước nhỏ, cũng có thể là hộp đựng bút bằng đồng với hình dạng các nhân vật hoạt hình được trẻ em yêu thích,… Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Tại các mùa Festival Nghề truyền thống Huế hay hội chợ, triển lãm điều đầu tiên các làng nghề nên chú trọng chính là công tác trưng bày gian hàng. Gian hàng của làng nghề có thực sự gây được ấn tượng với du khách hay không chính là bởi công đoạn này. Bên cạnh việc sắp xếp, trưng bày sản phẩm sao cho thuận mắt thì chủ các gian hàng có thể trưng bày các mô hình từ chính những sản phẩm của làng nghề tạo thành. Ví dụ như, với làng nón Thủy Thanh có thể tạo ra mô hình chuông gió từ nón lá ghép lại, hay tô điểm cho những chiếc nón lá trở nên rực rỡ sắc màu để trang trí xung quanh gian hàng, tạo sự chú ý đối với du khách.

Trong các dịp Festival nên thiết kế riêng một khu vực trình diễn, trải nghiệm bên cạnh các gian hàng trưng bày, kết hợp tổ chức các cuộc thi tay nghề dành cho những nghệ nhân, trong đó có thể đưa chủ đề của các mùa Festival các năm vào làm chủ đề tại các cuộc thi này. Đây sẽ là cơ hội để những nghệ nhân, những người thợ bậc cao tại làng nghề truyền thống tham gia trổ tài, thể hiện tay nghề; tạo nguồn động lực, khơi dậy niềm đam mê, theo đuổi nghề truyền thống của cha ông; đồng thời tạo ra điểm nhấn mới mẻ cho các mùa Festival để thu hút khách du lịch. Bên cạnh các cuộc thi dành cho những người thợ ở các làng nghề truyền thống, thì tại các dịp Festival hay hội chợ cũng có thể tổ chức các cuộc thi cho chính những du khách tham gia. Ví dụ như: Cuộc thi làm tranh dân gian, thi làm gốm, thi làm nón lá, phần thưởng sau cuộc thi có thể là các món quà lưu niệm mang hình ảnh của làng nghề. Trong cuộc thi cũng nên lồng ghép vào đó các phần thi trả lời câu hỏi, các câu hỏi liên quan đến lịch sử làng nghề, các điểm tham quan tại làng nghề, các công đoạn làm nên các sản phẩm thủ công truyền thống,… Đây sẽ là một sân chơi để du khách thể hiện sự hiểu biết, am hiểu về các làng nghề, cũng như là một kênh thông tin cung cấp thêm cho du khách về các làng nghề truyền thống trên địa bàn tỉnh hiện nay.

Ngoài ra, trong mùa lễ hội nên xây dựng thêm không gian triển lãm giới thiệu về làng nghề và tài nguyên du lịch làng nghề . Ví dụ, các triển lãm trưng bày những sản phẩm đúc đồng tiêu biểu đã gây được tiếng vang lớn của làng đúc đồng Phường Đúc; bên cạnh đó, có thể trưng bày thêm những bức tranh, ảnh sống động miêu tả hoạt động trong cuộc sống thường ngày hay nét đẹp trong lao động của người thợ Phường Đúc; trình chiếu những phóng sự, những đoạn phim ngắn tại triển lãm giới thiệu về nghề đúc đồng cũng như các thắng cảnh, điểm tham quan ở Phường Đúc. Chính quyền địa phương nơi có làng nghề truyền thống cũng nên tìm hiểu và cập nhật liên tục thông tin về việc mở các hội chợ, triểm lãm về nghề và làng nghề cả ở trong và ngoài nước để nhanh chóng đăng ký tham gia, đưa hình ảnh làng nghề ngày càng được biến đến rộng rãi hơn.

Cần đưa vào các dịp Festival, hội chợ, triển lãm những chương trình giới thiệu các tour du lịch, trong đó áp dụng các mức giá khuyến mại hấp dẫn dành cho du khách. Hiện nay, các điểm đến tại làng nghề truyền thống chưa tạo được sức nóng nhất định cho du khách, vì vậy việc đưa ra mức giá hấp dẫn cho các Tour làng nghề hay các mức giá sale sẽ là một cách làm phù hợp để tăng sự quan tâm của khách đến với các làng nghề. Ví dụ như, du khách đến tham quan và lựa chọn mua các sản phẩm gốm tại gian hàng của làng gốm Phước Tích sẽ nhận được voucher giảm giá 10% – 30% cho các tour du lịch đến làng gốm. Điều này vừa làm tăng sản lượng gốm bán ra lại vừa thu hút nhiều du khách đến với làng nghề truyền thống.

3.3. Một số đề xuất nhằm phát triển du lịch tại các làng nghề truyền thống ở tỉnh Thừa Thiên – Huế Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

3.3.1. Đề xuất đối với UBND tỉnh Thừa Thiên – Huế

Để tạo điền kiện giúp đỡ các hộ, các cơ sở sản xuất trong làng nghề truyền thống được tiếp cận với các chính sách ưu đãi đầu tư về vốn, công nghệ và các chính sách bảo vệ môi trường, mở rộng thị trường xuất khẩu,… đề nghị UBND tỉnh Thừa Thiên – Huế nên giao cho một cơ quan chuyên môn, chịu trách nhiệm tổng hợp và tham mưu, xây dựng thành các chính sách hỗ trợ, khuyến khích ưu đãi cho các làng nghề. Đồng thời, trong quá trình tổ chức thực hiện các chính sách ưu đãi, hỗ trợ cho các làng nghề từ nguồn ngân sách tỉnh, đề nghị UBND phân công cụ thể các cơ quan chịu trách nhiệm tham mưu để UBND tỉnh xem xét, quyết định những vấn đề thuộc thẩm quyền của tỉnh và những vấn đề mà UBND tỉnh phân cấp quyết định cho ngành du lịch, cho các huyện, thành phố Huế và các cấp phường, xã để thực hiện.

Mặt khác, để tạo được nguồn lực tập trung có tác động tích cực nhằm thúc đẩy các địa phương khôi phục và phát triển các làng nghề truyền thống, đề nghị UBND tỉnh kiến nghị Hội đồng nhân dân tỉnh xem xét dành một phần ngân sách của tỉnh hàng năm (từ 1% – 2,5% ngân sách) để thành lập quỹ hỗ trợ cho các làng nghề. Sau khi chính sách hỗ trợ, ưu đãi của tỉnh được ban hành, tỉnh cũng cần tuyên truyền, phổ biến các chính sách ưu đãi về thủ tục, trình tự đến các phường, xã, thông qua các phương tiện thông tin đại chúng. Mở ra các lớp phổ biến chính sách đến tận làng nghề để người dân và các doanh nghiệp lữ hành nắm được chính sách cụ thể, để áp dụng vào việc phát triển làng nghề truyền thống. UBND tỉnh cũng cần phát động các phong trào thi đua phát triển làng nghề, ngành nghề trong các cấp, các ngành và các địa phương. Bên cạnh chính sách hỗ trợ ưu đãi để tiếp thêm nguồn vốn cho các làng nghề thì tỉnh cũng cần xây dựng và ban hành chính sách khen thưởng và hỗ trợ cho các nghệ nhân, thợ giỏi về điều kiện sinh hoạt, nhà ở và thu nhập, một mặt du nhập nghề mới và thúc đẩy phát triển nghề và làng nghề truyền thống.

Đề xuất một số dự án thực hiện đối với các làng nghề và nghề cần ưu tiên tập trung đầu tư từ 2018 – 2025. Đó chính là, xây dựng thí điểm mô hình làng nghề truyền thống kết hợp với du lịch tập trung đối với các làng nghề sau: Đúc đồng Huế, Gốm Phước Tích, Hoa giấy Thanh Tiên, Tranh làng Sình, Nón lá Thủy Thanh, Dệt Zèng A Lưới, Đan lát mây tre Bao La và Thủy Lập. Xây dựng chương trình bảo tồn, phát triển các nghề và làng nghề truyền thống bao gồm các nghề sau: nghề làm bún bánh, nghề mây tre đan (đan thúng, đan giỏ, đồ mỹ nghệ), nghề nấu rượu, nghề chế biến nước mắm, nghề làm gốm. Các dự án mà UBND tỉnh nên ưu tiên đầu tư, bảo tồn, phát triển làng nghề trên địa bàn cho các làng nghề truyền thống là : Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Đối với nhóm các làng nghề tại huyện Phong Điền gồm: Làng nghề gốm Phước Tích, Làng nghề đệm bàng Phò Trạch, Làng nghề rèn Hiền Lương cần xây dựng đề án phát triển các làng nghề truyền thống gắn với phát triển du lịch; quy hoạch vùng nguyên liệu; ứng dụng mô hình trình diễn sản xuất gốm phục vụ khách du lịch; đào tạo nghề, truyền nghề và xây dựng nhà trưng bày và giới thiệu sản phẩm làng nghề.

Đối với nhóm các làng nghề tại huyện Phú Vang gồm: Làng nghề hoa giấy Thanh Tiên, Làng nghề tranh dân gian Làng Sình cần phát triển mô hình trình diễn nghề gắn du lịch, đầu tư các hạng mục phục vụ trình diễn (điểm trưng bày, giới thiệu, bán sản phẩm); thành lập hội nghề, mô hình quản lý làng nghề phù hợp; cải tiến, phát triển sản phẩm phục vụ du lịch; xây dựng, phát triển thương hiệu; truyền nghề, đào tạo nghề; đầu tư kết cấu hạ tầng để bảo tồn và phát triển làng nghề gắn du lịch.

Đối với nhóm các làng nghề nón lá Huế, cần hình thành, phát triển các tuyến du lịch làng nghề và các điểm di tích, văn hóa, du lịch tại địa phương; nâng cao năng lực quản lý, kỹ năng bán hàng, cải tiến mẫu mã sản phẩm nón lá phục vụ du lịch cho các hộ sản xuất trong làng nghề; đào tạo nghề, nâng cao tay nghề gắn với giải quyết việc làm; đầu tư máy móc cải tiến, cơ giới hóa một số công đoạn sản xuất.

Đối với nhóm các làng nghề dệt zèng tại huyện A Lưới cần phát triển các tuyến du lịch làng nghề và các điểm di tích, văn hóa, du lịch tại địa phương; nghiên cứu, đầu tư cải tiến quy trình sản xuất, phát triển mẫu mã phù hợp du lịch; phát triển thị trường; đào tạo nghề, nâng cao tay nghề.

3.3.2. Đề xuất đối với các làng nghề truyền thống Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

3.3.2.1 Đề xuất với chính quyền địa phương

Phát triển làng nghề gắn với du lịch sẽ tạo ra quá trình sản xuất tại chỗ thông qua việc cung ứng các sản phẩm hàng hóa của các làng nghề cũng như các dịch vụ du lịch, tạo thêm việc làm cho người lao động nông thôn. Mặt khác, việc đưa hoạt động du lịch về với các làng nghề truyền thống không chỉ tạo ra một nguồn thu nhập mới cho người dân làng nghề, mà còn góp phần không nhỏ thúc đẩy phát triển nghề truyền thống ở địa phương bằng việc tạo ra những sản phẩm có hàm lượng, đặc trưng văn hóa cao đáp ứng nhu cầu du khách.

Chính quyền địa phương cần có quy hoạch tổng thể và chi tiết phát triển làng nghề, có kế hoạch khuyến khích, động viên nghệ nhân, mở rộng các mô hình truyền nghề; thành lập các quỹ hỗ trợ đào tạo về tay nghề; thường xuyên để nâng cao trình độ chuyên môn của lực lượng thợ; cần có các phương án giữ gìn, khôi phục và phát triển làng nghề truyền thống lâu dài và bền vững.

Công tác đầu tư và khai thác dịch vụ làng nghề cần có định hướng rõ ràng, đề nghị phải có một đầu mối thống nhất, đầu tư phải đi liền với việc khai thác với kinh phí ban đầu tốn kém, mất nhiều thời gian nghiên cứu đầu tư để tạo sản phẩm. Quảng bá, xúc tiến là vấn đề cần thiết đến với du khách và các hãng lữ hành, tránh tình trạng khi đã có tour, sản phẩm thì cho mạnh ai nấy làm, giá cả không thống nhất, chất lượng không đồng bộ,… vấn đề này ảnh hưởng rất lớn đến công tác đầu tư từ phía doanh nghiệp.

Công tác quy hoạch, phát triển làng nghề cần phải có sự quan tâm đầu tư đúng mức, nhất là hệ thống giao thông đường bộ, bãi đậu xe, khu vực tham quan, phục vụ các dịch vụ vui chơi giải trí, mua sắm lưu niệm,… Tuyên truyền và phổ cập các kiến thức chuyên môn về lịch sử, du lịch, giữ gìn vệ sinh cảnh quan và môi trường cho người dân địa phương; công tác giữ gìn an ninh, an toàn cho du khách cần được quan tâm chú trọng; thành lập hợp tác xã du lịch làng nghề truyền thống chuyên nghiệp. Công tác quảng cáo tiếp thị cần được quan tâm và đầu tư có chiều sâu, nhất là thông qua hệ thống Internet, email, trang web để đưa hình ảnh các sản phẩm truyền thống và làng nghề lan tỏa rộng khắp.

Tổ chức thường xuyên các đợt tham quan và học tập kinh nghiệm; tham gia các hội chợ thương mại hàng hóa để có dịp tiếp cận với thị truờng trong và ngoài nước, qua đó có điều kiện cọ xát, học tập kinh nghiệm, nghiên cứu mẫu mã, kiểu dáng đồng thời giới thiệu và quảng bá sản phẩm. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

3.3.2.2. Đề xuất đối với người dân tại làng nghề

Trong quá trình tham gia vào hoạt động du lịch, làng nghề truyền thống là đơn vị được hưởng lợi trực tiếp. Để hoạt động du lịch tại làng nghề ngày càng phát triển mạnh mẽ đòi hỏi sự nỗ lực không chỉ của các cấp, các ngành, chính quyền địa phương, mà còn cần đến sự nỗ lực từ chính những người dân tại các làng nghề ấy. Từ thực tế phát triển du lịch, người dân tại làng nghề đã dần nhận thức được tầm quan trọng của du lịch đối với gia tăng lợi nhuận. Vì vậy, người dân tham gia hoạt động tại các làng nghề truyền thống phải có sự nhạy bén, đưa sản phẩm thủ công truyền thống và không gian làng nghề truyền thống của làng nghề vào mục tiêu phát triển du lịch trên địa bàn.

Các hộ nghề cần xem xét nhu cầu thị trường, năng lực bản thân, từ đó xây dựng lại kế hoạch, mở rộng quy mô sản xuất, tức là mở thêm nhà xưởng, sử dụng thêm nhiều lao động. Phải có sự cạnh tranh trong sản xuất, muốn cạnh tranh buộc phải đổi mới mẫu mã, sản phẩm phải phù hợp với nhu cầu của thị trường với chất lượng tốt hơn. Điều này sẽ giảm thiểu các hoạt động sản xuất nhỏ lẻ, manh mún chuyển đổi làm ăn với quy mô lớn, tạo sự liên kết giữa các hộ kinh doanh sản xuất cũng như công tác làm du lịch. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Chủ động đầu tư máy móc, thiết bị công nghệ hiện đại để tăng năng suất lao động, đáp ứng nhu cầu của thị trường cả về số lượng và chất lượng. Xây dựng quy ước hoạt động tại làng nghề truyền thống về các vấn đề: mở rộng sản xuất, phát triển thị trường tiêu thụ; giới thiệu việc làm cho người lao động (tham gia hoạt động sản xuất hay hoạt động du lịch hay tham gia cả 2 nhóm công việc); đảm bảo môi trường cảnh quan tại làng nghề luôn sạch đẹp; gìn giữ phong tục, tập quán của làng nghề truyền thống .Các làng nghề truyền thống cũng nên chủ động thống nhất hồ sơ, thủ tục, quy trình xin hưởng ưu đãi, hỗ trợ từ Nhà nước và UBND tỉnh trong việc phát triển du lịch. Cụ thể theo các mặt sau: Đào tạo nghề; đổi mới máy móc, thiết bị, ứng dụng các công nghệ mới vào sản xuất trong làng nghề; nghiên cứu, phát triển các mẫu sản phẩm mới phục vụ thị trường; xúc tiến thương mại, phát triển thị trường; đầu tư xây dựng cơ sở hạ tầng, cơ sở vật chất kỹ thuật; giảm thiểu ô nhiễm môi trường trong sản xuất.

Trong quá trình phát triển các hoạt động du lịch trên địa bàn tỉnh Thừa Thiên – Huế xuất hiện nhiều hình thức tổ chức kinh doanh mới. Do vậy, cần tạo điều kiện để các tổ chức kinh doanh ở làng nghề truyền thống phát triển theo xu hướng hiện đại. Đề xuất các làng nghề nên tiến hành đẩy mạnh xã hội hóa, đa dạng hóa các thành phần kinh tế tham gia vào quá trình phát triển du lịch trên địa bàn tỉnh. Đối với hộ gia đình sản xuất trong làng nghề truyền thống phục vụ du lịch thì đây là loại hình phù hợp với quy mô sản xuất nhỏ, trong quá trình sản xuất không đòi hỏi phân công lao động cao, có thể huy động các hộ tham gia sản xuất bằng cách làm vệ tinh, hoặc đảm nhận sản xuất theo công đoạn nào đó cho các doanh nghiệp lớn để huy động một phần vốn đầu tư của thành phần kinh tế này như tận dụng nhà xưởng, mặt bằng sản xuất, một số thiết bị, công cụ sản xuất khác… Đối với loại hình hợp tác xã và tổ hợp tác thì phát triển các hình thức liên kết tự nguyện của các hộ trong làng nghề để thực hiện một số khâu, một số công đoạn trong sản xuất nhằm bổ sung những thiếu hụt về vốn, thiết bị, kinh nghiệm tổ chức sản xuất. Đặc biệt là đa dạng hóa các loại hình dịch vụ cho các hợp tác xã sản xuất hiện có ở các địa phương để mở thêm các dịch vụ cung ứng nguyên vật liệu, đào tạo nghề, thu mua sản phẩm hoặc vận chuyển sản phẩm trong làng nghề truyền thống phục vụ du lịch.

Đề xuất hình thành các hiệp hội nghề hoặc hiệp hội làng nghề ở các làng nghề truyên thống hay giữa làng nghề này với các cơ sở sản xuất ở làng nghề khác. hiệp hội làng nghề là đại diện cho các hộ sản xuất, các doanh nghiệp tại các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch, để tham gia cùng chính quyền trong quá trình hoạch định các cơ chế, chính sách về phát triển kinh tế – xã hội của địa phương nói chung và phát triển làng nghề truyền thống phục vụ du lịch nói riêng. Việc hình thành và phát triển các hiệp hội làng nghề là một đòi hỏi khách quan trong nền kinh tế thị trường và hội nhập quốc tế, đặc biệt đối với các ngành nghề và các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch đang phát triển hoặc một số hộ làm nghề lớn sản phẩm có tiềm năng phát triển trong những năm tới. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Vì vậy, trong quá trình bố trí, cân đối các nguồn lực cho phát triển làng nghề truyền thống phục vụ du lịch trên địa bàn cần phải được tính toán hợp lý và thống nhất với các cân đối vĩ mô, với định hướng phân bố các nguồn lực cho các ngành, các lĩnh vực làm sao phải thu hút đầu tư từ các ban ngành, cũng như các đối tác, doanh nghiệp du lịch.

3.3.3. Đề xuất đối với các doanh nghiệp lữ hành tham gia hoạt động du lịch tại các làng nghề truyền thống

Các doanh nghiệp lữ hành ở tỉnh Thừa Thiên – Huế, cũng như các doanh nghiệp lữ hành ở địa phương khác cần nhanh chóng có sự hợp tác với các làng nghề truyền thống trên địa bàn tỉnh để triển khai thêm nhiều chương trình du lịch hấp dẫn, đưa du khách đến tìm hiểu, khám phá các làng nghề truyền thống.

Doanh nghiệp lữ hành cần có sự tìm hiểu kỹ lưỡng về các hoạt động đang diễn ra tại làng nghề, để từ đó xây dựng lịch trình tour cụ thể. Lịch trình tour phải được đảm bảo không chỉ phù hợp về thời gian mà còn tạo được điểm ấn tượng, gây tò mò, hào hứng cho du khách khi lựa chọn tham quan tại các làng nghề truyền thống.

Các doanh nghiệp lữ hành cũng nên trích một phần doanh thu, lợi nhuận của công ty góp phần vào việc đầu tư xây dựng cơ sở hạ tầng, cơ sở vật chất kỹ thuật; phát triển các sản phẩm của làng nghề; đồng thời bảo vệ tài nguyên môi trường tại làng nghề. Đặc biệt là vấn đề môi trường làng nghề, bởi hoạt động tham gia du lịch của các doanh nghiệp lữ hành luôn ảnh hưởng trực tiếp đến môi trường và cảnh quan của làng nghề truyền thống.

Trong công tác xây dựng các chương trình tour du lịch làng nghề hấp dẫn đặc sắc, đa dạng cần kết hợp giữa các yếu tố lịch sử; truyền thống văn hóa và lễ hội dân gian. Đặc biệt, cần tạo sự liên kết giữa các làng nghề trong một chương trình tham quan; đưa ra nhiều sự chọn lựa về loại chương trình, thời gian phù hợp cho du khách. Thực hiện các chương trình du lịch cộng đồng liên kết với người dân địa phương; hỗ trợ kinh phí cho các hộ dân để duy trì thường xuyên các hoạt động, các hội nghề, giỗ tổ nghề… Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Xây dựng chính sách giá đoàn, khách lẻ, giá hợp tác giữa các hãng lữ hành; xây dựng chính sách giá cả thống nhất với làng nghề truyền thống. Du lịch làng nghề vẫn còn là mô hình mới cho các công ty dịch vụ lữ hành khách sạn, họ cần phải đối mặt với nhiều thách thức nhưng cũng có nhiều cơ hội mới. Các công ty dịch vụ khách sạn lữ hành cùng chung tay góp sức với người dân tại làng nghề và các doanh nghiệp lữ hành để phát triển mô hình du lịch làng nghề trở thành thương hiệu của ngành du lịch tỉnh Thừa Thiên – Huế.

Tiểu kết chương 3

Trong thời gian qua, du lịch làng nghề tại tỉnh Thừa Thiên – Huế đã có bước phát triển đáng ghi nhận, đóng góp tích cực hơn vào sự tăng trưởng ngành du lịch của tỉnh. Tuy nhiên, hầu hết làng nghề còn hoạt động tự phát nên chưa khai thác thành công những giá trị văn hóa, kinh tế, xã hội của làng nghề để gắn với phát triển du lịch. Tại các hội thảo về phát triển du lịch được tổ chức tại Huế gần đây, nhiều chuyên gia và những người làm du lịch đều cho rằng: Mỗi làng nghề truyền thống ở Huế đều có một thế mạnh, nhưng quan trọng nhất là phải tập trung đa dạng hóa các sản phẩm du lịch khi tham gia mạng lưới du lịch để đáp ứng đòi hỏi nhu cầu ngày càng cao của du khách từ mọi vùng miền, và trên thế giới. Đặc biệt, sản phẩm chủ lực vẫn là mặt hàng lưu niệm, vì vậy, cần không ngừng cải tiến, vừa độc đáo lại không mất đi nét văn hóa đặc trưng. Ngoài ra, cần đa dạng hóa dịch vụ tại chỗ, như ăn uống, mua sắm, vui chơi, giải trí để tăng tính hấp dẫn cho điểm đến.

Trước thực trạng hoạt động du lịch hiện nay tại một số làng nghề truyền thống ở tỉnh Thừa Thiên – Huế, người viết đã mạnh dạn đưa ra phương hướng phát triển cho làng nghề truyền thống trên địa bàn tỉnh Thừa Thiên – Huế, từ đó đề xuất một số giải pháp trọng điểm và các kiến nghị nhằm nâng cao hiệu quả khai thác làng nghề truyền thống, hướng đến mục đích để các làng nghề truyền thống tham gia phục vụ phát triển du lịch hiệu quả trong thời gian tới.

KẾT LUẬN Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Du lịch làng nghề không còn là một khái niệm xa lạ trên thế giới. Với nhiều vùng đất, nó là sự kết hợp để “đẻ trứng vàng”. Còn với Thừa Thiên – Huế, xem chừng phải còn chờ đợi một thời gian nữa mới có được những “trứng vàng” thực sự. Hiện nay, người ta nói nhiều đến hiệu quả kinh doanh du lịch chưa tương xứng với tài nguyên du lịch hiện có của tỉnh, tính bền vững chưa cao, sản phẩm làng nghề còn đơn điệu, chưa mang tính cạnh trạnh… Song người viết cho rằng khát vọng và ý tưởng kinh doanh du lịch làng nghề là không thiếu mà bằng chứng là hiệu quả thấy rõ từ những Festival nghề truyền thống Huế, ở tầm nhìn xa trông rộng với những cách làm giàu tính sáng tạo. Thực trạng hoạt động du lịch tại các làng nghề truyền thống hiện nay chính là những vấn đề đặt ra cho các nhà hoạch định chiến lược phát triển du lịch suy nghĩ, tìm hướng phát triển để khai thác tốt nhất thế mạnh dịch vụ du lịch của Thừa Thiên – Huế. Du lịch làng nghề phải được xem là dự án phát triển trong tầm nhìn chiến lược phát triển du lịch tổng thể của tỉnh để thế mạnh của ngành du lịch không chỉ nằm ở những di tích lịch sử, lăng tẩm, đền đài trên địa bàn thành phố Huế mà được mở rộng ra về các làng nghề, đô thị mới ở các huyện, thị xã trong tỉnh, làm phong phú địa chỉ tham quan du lịch, hấp dẫn du khách bốn phương và làm giàu cho vùng đất cố đô yên bình này.

Thừa Thiên – Huế vốn nổi tiếng là một tỉnh thành mang nhiều dấu ấn lịch sử, là vùng đất văn hóa và là di sản của nhân loại. Chính vì thế, công tác nghiên cứu những làng nghề truyền thống đặc trưng ở đây rất cần thiết. Nó không chỉ giúp chúng ta có một cái nhìn tổng quát về làng nghề để có những định hướng đúng đắn, mà còn giúp quảng bá những ngành nghề này đến cho mọi người từ trong nước đến nước ngoài. Bên cạnh những làng nghề tiêu biểu tôi đã tìm hiểu qua khóa luận: Làng tranh Sình, làng nón lá Thủy Thanh, làng đúc đồng ở Phường Đúc và làng gốm Phước Tích đều là những nơi vốn được nhiều du khách biết đến và lựa chọn tham quan, tìm hiểu khi đến với Thừa Thiên – Huế, thì trên địa bàn tỉnh hiện nay vẫn còn rất nhiều làng nghề truyền thống có tiềm năng để khai thác hoạt động du lịch. Chính vì thực tế đó mà vai trò và tầm quan trọng của công tác khai thác và phát triển của làng nghề truyền thống ngày càng được nêu ca.Với mong muốn đó luận văn đã giải quyết được những vấn đề sau: Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Thứ nhất, tổng quan được cơ sở lý luận về làng nghề truyền thống và loại hình du lịch làng nghề, đồng thời phân tích những đặc điểm, vai trò của làng nghề truyền thống trong bối cảnh công nghiệp hóa – hiện đại hóa hiện nay. Tiếp theo, tìm hiểu về kinh nghiệm hoạt động du lịch của làng nghề truyền thống tại các tỉnh, thành phố trong nước và kinh nghiệm từ những làng nghề du lịch đã tạo được tiếng vang từ các quốc gia Thái Lan, Nhật Bản. Từ đó, người viết đã đưa ra được một số bài học kinh nghiệm có giá trị thực tiễn cho tỉnh Thừa Thiên – Huế trong quá trình phát triển làng nghề truyền thống phục vụ du lịch, cụ thể là: xây dựng các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch theo mô hình “Mỗi làng nghề một sản phẩm” gắn kết với phát triển du lịch; chú trọng tôn vinh đội ngũ nghệ nhân và đào tạo lực lượng lao động có khả năng kế thừa nghề truyền thống; chính phủ và chính quyền địa phương cần có các chính sách cụ thể để tạo điều cho làng nghề truyền thống phục vụ du lịch phát triển.

Thứ hai, trên cơ sở thực tiễn khóa luận cũng đã tổng quát về các làng nghề truyền thống tỉnh Thừa Thiên – Huế, giới thiệu danh mục các làng nghề truyền thống trên địa bàn tỉnh .Trên cơ sở thu thập, phân tích và xử lý số liệu, khóa luận đã phân tích thực trạng hoạt động tại các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch. Cùng với đó là tìm hiểu sâu hơn về một số làng nghề truyền thống từ lịch sử hình thành đến đặc điểm các sản phẩm truyền thống của làng nghề. Đó là 4 làng nghề hiện đang nhận được sự quan tâm từ dòng khách du lịch cả trong và ngoài nước: Làng tranh Sình, làng nón lá Thủy Thanh, làng đúc đồng ở Phường Đúc và làng gốm Phước Tích. Khóa luận đã đi vào vấn đề chính đó là tìm hiểu thực trạng khai thác du lịch của những làng nghề tiêu biểu này trong những năm gần đây (2010 – 2018) với các khía cạnh tìm hiểu: Tại địa bàn làng nghề, tại Festival nghề truyền thống và tại các hội chợ, triển lãm. Trong đó, với thực trạng du lịch tại địa bàn làng nghề hiện nay, tại các làng nghề đều được trình bày theo những vấn đề về: Cơ sở hạ tầng phục vụ du lịch tại các làng nghề, nguồn nhân lực, thực trạng khách du lịch, thực trạng khai thác tour du lịch, thực trạng về môi trường du lịch và hoạt động quảng bá du lịch và vấn đề đầu tư. Bên cạnh đó, tìm hiểu rõ hơn các hoạt động của một số làng nghề này tại địa phương và từ đó đưa ra những đánh giá chung về hoạt động du lịch tại những làng nghề truyền thống trên địa bàn tỉnh hiện nay. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

Thứ ba, trên cơ sở những vấn đề thực trạng làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế giai đoạn 2010 – 2018, người viết đã đưa ra những phương hướng phát triển làng nghề truyền thống phục vụ du lịch ở tỉnh Thừa Thiên – Huế. Đồng thời đề xuất 6 nhóm giải pháp cơ bản để giải quyết các vấn đề về thị trường, đầu tư, nguồn nhân lực, giải quyết mối quan hệ giữa phát triển trong nội tỉnh, tỉnh khác và nước ngoài, các cơ chế, chính sách của Nhà nước và chính quyền địa phương (tỉnh Thừa Thiên – Huế) đối với phát triển làng nghề truyền thống phục vụ du lịch, cụ thể: một là, hoàn thiện cơ sở hạ tầng, xây dựng cơ sở vật chất kỹ thuật; hai là, đào tạo lao động và nguồn nhân lực du lịch; ba là, phát triển thị trường cho sản phẩm đồng thời thu hút vốn đầu tư cho phát triển làng nghề truyền thống; bốn là, gắn việc bảo vệ môi trường với phát triển làng nghề truyền thống phục vụ du lịch; năm là, giải pháp Marketing, quảng bá thương hiệu làng nghề, sản phẩm du lịch; sáu là, xây dựng các tour du lịch làng nghề truyền thống thu hút khách du lịch; bày là, đa dạng hóa các sản phẩm du lịch tại không gian làng nghề, Festival, hội chợ, triển lãm. Cuối cùng đưa ra một số đề xuất đối với UBND tỉnh, với làng nghề và các doanh nghiệp du lịch nhằm giúp làng nghề khai thác hiệu quả hơn tiềm năng phát triển làng nghề gắn với du lịch nhằm tăng cường thu hút du khách quốc tế trong giai đoạn từ nay đến năm 2025.

Công trình nghiên cứu này góp phần nhỏ trong việc nghiên cứu và tìm hiểu tại các làng nghề truyền thống phục vụ du lịch. Tuy nhiên, do sự hạn chế về thời lượng nên không thể đi hết mọi khía cạnh của làng nghề. Hi vọng rằng, với sự quan tâm đúng mức của các cấp ngành có liên quan, và của mỗi người dân tại làng nghề truyền thống thì hoạt động du lịch trên địa bàn làng nghề ở Thừa Thiên – Huế sẽ ngày càng phát triển hơn và mang sức sống mạnh mẽ lâu dài. Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế.

XEM THÊM NỘI DUNG TIẾP THEO TẠI ĐÂY:

===>>> Khóa luận: Một số làng nghề truyền thống ở tỉnh Thừa Thiên – Huế

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest
1 Comment
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
trackback

[…] ===>>> Khóa luận: Giải pháp khai thác du lịch làng nghề truyền thống ở Huế […]

1
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x
()
x
Contact Me on Zalo
0877682993